Dân tộc ta từ xưa đến nay đều đề cao truyền thống “Tương thân tương ái”. Quả thực, yêu thương là cốt lõi khiến con người tạo ựng và phát triển cuộc sống, có vai trò quan trọng đối với sự phát triển của mỗi người. Trái Đất không thể thiếu đi ánh sáng. Biển khơi không thể thiếu đi cá tôm. Cánh rừng không thể nào không có cây cối. Và con người sẽ không còn là “người” đúng nghĩa nếu không có tình thương. Yêu thương, quả thực, là điều không thể thiếu. Có thể nói, tình yêu chính là sợi dây gắn kết con người một cách tự nhiên và bền chặt nhất. Nhờ có tình yêu thương mà cuộc sống chúng ta trở nên ý nghĩa. Yêu và được yêu, ta được truyền cảm hứng sống, có cho mình mục tiêu tốt đẹp để phấn đấu. Trong những giờ phút tuyệt vọng hay khổ đau, còn gì khác ngoài chính tình yêu thương là thứ vực dậy tinh thần chúng ta, che chở cho ta vượt qua giông bão? Nếu sống mà không có tình yêu thương, con người sẽ không thể phát triển một cách tốt đẹp. Cuộc đời của ta sẽ tẻ nhạt, u ám và không có định hướng. Tiền tài, danh vọng nào còn ý nghĩa gì khi ta không còn người chia sẻ? Nhịp sống hiện đại gấp gáp, đôi khi khiến ta quên đi mất trái tim mình và những người xung quanh cũng cần được nâng niu, chăm sóc. Trong xã hội, không ít trường hợp vì thiếu đi sự yêu thương, quan tâm, giáo dục mà con người trở thành kẻ ích kỉ, thậm chí vi phạm đạo đức và pháp luật. Xã hội nào cũng cần có kỉ cương nhưng kỉ cương ấy phải được xây dựng trên cơ sở của tình thương. Thương yêu có thể trở thành thước đo cho mọi hành động của con người, cho chính nghĩa và phi nghĩa, cho bạo tàn và nhân đạo, cho tự do và nô lệ. Chính vì vật, mỗi chúng ta hãy mở rộng lòng mình để yêu và được yêu, thấu cảm với mọi người, xoa dịu những khổ đau và xóa mờ sự khác biệt. Chừng nào ta còn biết quan tâm, chia sẻ và hi vọng thì Trái Đất sẽ phát triển tốt đẹp, bền vững, là mái nhà hòa bình để chúng ta viết tiếp câu chuyện đời mình.