Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại 1 trải nghiệm của em thầy cô giáo mà em nhớ mãi

kể lại 1 trải nghiệm của em thầy cô giáo mà e nhớ mãi
3 trả lời
Hỏi chi tiết
100
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một trải nghiệm của em với một thầy cô giáo mà em nhớ mãi là khi em còn học lớp 5. Thầy cô giáo đó là cô giáo dạy môn Toán của em.

Cô giáo này luôn tạo cho chúng em một môi trường học vui vẻ và thân thiện. Mỗi buổi học, cô giáo đều sử dụng các phương pháp giảng dạy sáng tạo và thú vị để giúp chúng em hiểu bài hơn. Một trong những trò chơi mà cô giáo thường áp dụng là "Đố vui Toán". Cô giáo sẽ đưa ra một câu đố liên quan đến bài học và chúng em phải suy nghĩ và tìm ra câu trả lời. Đây là cách cô giáo giúp chúng em rèn luyện tư duy logic và khám phá thêm về môn Toán.

Một buổi học đáng nhớ là khi cô giáo đưa ra một câu đố vui khá khó. Câu đố đó là: "Có một con tàu có 10 người trên đó. Trên đường đi, con tàu gặp một cơn bão và chìm. Tất cả mọi người trên tàu đều chết, nhưng không có ai chết đuối. Vậy, làm thế nào có thể xảy ra điều này?".

Chúng em suy nghĩ mãi mà không tìm ra câu trả lời. Cô giáo nhìn thấy chúng em đang bối rối và nói: "Câu trả lời là rất đơn giản. Tại sao không ai chết đuối? Vì tất cả mọi người trên tàu đều đã kết hôn!". Câu trả lời này khiến chúng em cười nắc nẻ và cảm thấy thích thú.

Trải nghiệm này không chỉ giúp chúng em hiểu bài hơn mà còn tạo cho chúng em một cảm giác thân thiện và thoải mái trong lớp học. Cô giáo đã biết cách kết hợp giữa việc học và giải trí, tạo nên một môi trường học tập tích cực và động lực cho chúng em. Từ đó, em nhớ mãi cô giáo và cảm ơn cô đã truyền đạt kiến thức một cách thú vị và đáng nhớ.
1
1
Hồng Anh
12/12/2023 13:14:43
+5đ tặng

Một mùa hiến chương nữa lại về, nhìn những con đường tưng bừng cờ hoa và biểu ngữ, em lại nhớ về người giáo viên đầu tiên của mình. Đó là cô Hoa - cô giáo chủ nhiệm của em năm lớp 1.

Đã hơn 5 năm trôi qua, mà bao kỉ niệm hạnh phúc lúc còn học với cô Hoa vẫn vẹn nguyên trong tâm trí của em. Nhưng em nhớ nhất, vẫn là buổi tập viết đầu tiên. Hôm ấy, chúng em tập viết chữ cái đầu tiên. Cô Hoa cẩn thận hướng dẫn chúng em cách cầm bút, cách đặt bút. Khi các bạn khác đã có thể nắn nót viết chữ vào vở, thì riêng em vẫn lóng ngóng với cây bút. Thấy các bạn viết sắp xong một hàng, mà mình vẫn chưa viết được gì, em lo lắng đến bật khóc. Thế là cô Hoa đã tiến lại gần, lau nước mắt cho em, âu yếm xoa đầu và cổ vũ em. Rồi cô cầm lấy tay em, cẩn thận sửa vị trí cho từng ngón tay. Sau đó, mới nhẹ nhàng điều khiển bàn tay em viết từng nét chữ. Hơi ấm của cô lúc ấy khiến em quên đi mọi lo lắng, và dần dần viết được những chữ O tròn đầu tiên. Chính giờ phút ấy, khiến em lần đầu tiên hiểu được câu nói mà mọi người vẫn bảo “Cô giáo như mẹ hiền”. Đúng rồi, cô Hoa chính là người mẹ hiền thứ hai của em đó.

Từ đó đến nay, thời gian đã trôi qua khá lâu rồi, nhưng em vẫn luôn yêu quý và kính trọng cô Hoa bằng cả tấm lòng mình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
1
Nguyễn Thế Ngọc
12/12/2023 15:11:30
+4đ tặng

Trong suốt quãng đời học sinh, tôi đã được học tập dưới sự dạy dỗ của rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi người đều có một phong cách giảng dạy riêng, nhưng đều có chung một điểm là luôn tận tâm, yêu thương học sinh. Trong số đó, có một thầy giáo mà tôi nhớ mãi, đó là thầy giáo dạy môn Vật lý của tôi hồi cấp 3.

Thầy giáo của tôi tên là Nguyễn Văn A, năm nay đã ngoài 50 tuổi. Thầy là người rất nghiêm khắc, nhưng cũng rất tâm lý với học sinh. Thầy luôn yêu cầu học sinh phải nghiêm túc trong học tập, nhưng cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ học sinh khi gặp khó khăn.

Tôi nhớ hồi đó, tôi là một học sinh khá giỏi môn Vật lý. Tuy nhiên, có một bài tập mà tôi không thể giải được. Tôi đã cố gắng suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không thể tìm ra đáp án. Tôi đã rất lo lắng, không biết phải làm thế nào.

Thầy A biết được chuyện của tôi, nên đã dành thời gian để giúp tôi giải bài tập. Thầy giảng giải cho tôi từng bước một, từ lý thuyết đến cách giải bài tập. Thầy cũng không ngại giải thích lại nhiều lần cho đến khi tôi hiểu.

Nhờ sự giúp đỡ của thầy, tôi đã giải được bài tập đó. Tôi cảm thấy rất biết ơn thầy vì đã giúp đỡ tôi.

Ngoài việc giảng dạy, thầy A còn là một người rất nhiệt huyết với công việc. Thầy luôn mong muốn học sinh của mình có thể học tốt môn Vật lý. Thầy thường xuyên tổ chức các buổi học ngoại khóa, các câu lạc bộ khoa học để học sinh có thể được trải nghiệm thực tế và nâng cao kiến thức.

Thầy A cũng là người rất có trách nhiệm với công việc. Thầy luôn dành thời gian để chuẩn bị bài giảng, để đảm bảo rằng bài giảng của mình sẽ được truyền tải một cách hiệu quả nhất.

Với những đóng góp của mình, thầy A đã được các học sinh yêu quý và kính trọng. Thầy là một người thầy mà tôi sẽ luôn nhớ mãi.

Trải nghiệm của tôi với thầy A đã giúp tôi hiểu được rằng, một người thầy giỏi không chỉ có kiến thức chuyên môn vững vàng mà còn phải có tấm lòng yêu thương học sinh. Thầy A đã truyền cảm hứng cho tôi và giúp tôi có thêm động lực để học tập. Tôi sẽ luôn ghi nhớ những bài học của thầy và cố gắng học tập thật tốt để trở thành một người có ích cho xã hội.

1
0
Lê Nhi
12/12/2023 23:05:50
+3đ tặng

Có lẽ trong cuộc đời mỗi con người đều có những thầy cô giáo mà đi suốt cả cuộc đời có lẽ ta không bao giờ tìm thấy những người như họ. Họ là những người tận tâm tận tụy với nghề lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những học sinh yêu quý của mình. Tôi cũng có một giáo viên chủ nhiệm như thế và có lẽ trong suốt cuộc đời tôi sẽ không thể nào quên được cô.

Đó là cô An, một cô giáo còn rất trẻ, cô dậy môn văn. Ngày đầu tiên khi cô vào dậy lớp tôi cô mặc một chiếc áo dài màu trắng, trông cô thật trẻ trung và năng động. Cô dành một tiết đầu tiên để làm quen với lớp và tự giới thiệu về bản thân mình. Ngay từ những tiết học đầu tiên, cô đã cho tôi một quan niệm hoàn toàn khác về môn văn. Môn văn đối với tôi từ trước cho đến nay là một môn cực kì khó nhưng mỗi lời cô giảng giải khiến tôi như được bước vào một thế giới khác, một thế giới mà tôi có thể thỏa sức tưởng tượng và cho tôi biết thêm về tình yêu thương về tình cảm về mọi mặt trong xã hội. Cô không hắt hủi hay chê bai những đứa học kém như tôi mà thậm chí cô còn luôn quan tâm chỉ bảo một cách tận tình.

Trước đây sinh hoạt có lẽ là giờ mà bọn tôi sợ nhất nhưng kể từ khi có cô thì nó không còn đáng sợ như vậy nữa, nó là giờ mà chúng tôi lại tiếp tục được giao lưu bên cạnh đó thì cô cũng khuyên những bạn còn học kém phải phấn đấu hơn. Nhiều lúc tôi đã từng nghĩ nếu như suốt đời học sinh của tôi được học văn cô được cô làm chủ nhiệm thì hay đến mấy và có lẽ đó cũng là hy vọng của tất cả đám học trò chúng tôi. Có lẽ điều làm tôi không thể nào quên được ở cô còn là một kỉ niệm khiến tôi nhớ mãi. Đó là một lần thi cuối kì môn văn tôi được một con hai tròn trĩnh và cô yêu cầu tất cả lớp phải mang về cho bố mẹ kí vào. Điều này đối với tôi như một tiếng sét ngang tai bởi vì tôi đã hứa với ba mẹ là lần này điểm thi sẽ trên trung bình. Không thể để cho bố mẹ biết điều này được và trong đầu của một đứa trẻ non nót như tôi nảy lên một suy nghĩ sai trái.

Tôi quyết định đi lục lọi lại những quyển sổ mà bố tôi đã kí và học theo nét đó rồi kí lại. Tuy không được giống cho lắm nhưng tôi vẫn mạnh tay kí bừa ra sao thì ra. Hôm sau tôi vẫn nộp như bình thường và không thấy cô nói gì nên trong lòng tôi cảm thấy lâng lâng vui sướng. Tan trường tôi đang rảo bước thì bỗng nghe tiếng ai đó hỏi đằng sau "Khánh ơi đợi cô với". Quay lại đằng sau thì ra đó là cô An. Thì ra cô đã biết đó không phải là chữ kí của ba tôi. Tôi không nói gì mà chỉ biết khóc òa lên vì sợ hãi. Cô ôm tôi vào lòng không một lời trách phạt. Cô nói sẽ không để chuyện này cho bố mẹ tôi biết với một điều kiện là trong kì thi cuối kì tôi phải đạt được điểm khá. Điều này đối với tôi thật khó nhưng vì sợ ba nên tôi đàng gật gù đồng ý.

Chẳng mấy chốc kì thi cuối kì đã gần tới tôi đang không biết xoay xở thế nào thì chiều hôm đó cô đến với một số tài liệu trên tay và cô nói sẽ kèm tôi học. Kì thi cuối kì đã tới và một tuần sau cô An thông báo điểm, tôi đã thực sự rất bất ngờ và không tin nổi vào mắt mình là một điểm chín đỏ chói. Tôi cảm ơn cô rất nhiều và từ đó trở đi tôi môn văn trở thành một môn mà tôi rất thích. Cô chính là người mẹ thứ hai của tôi và nếu không nói quá thì cô chính là người mang đến cho tôi một cuộc sống mới hoàn toàn khác. Cô không phải là người sang trọng hay quý phái gì mà cô rất gần giũ, giản dị như chính những đứa học sinh mà cô đang dậy vậy và chính điều đó đã khiến cho những đứa học sinh nghèo như chúng tôi cảm thấy yêu thương cô đến kì lạ. Cô cũng có một cuộc sống không mấy khấm khá gì khi còn phải nuôi một người em đang học đại học nhưng mỗi khi chúng tôi nghỉ phép cô luôn đến thăm động viên an ủi và luôn đem theo khi là hộp bánh khi là hộp sữa. Cô giáo tôi là như thế đấy chân thành và mộc mạc đến lạ thường.

Những bài học lời dăn dạy của cô tôi sẽ không bao giờ quên được. Hình ảnh cô và những lời nói ân cần cô chỉ bảo chúng tôi sẽ luôn khắc ghi trong tâm trí tôi.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư