Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Những ngày ấy, tôi, ông Hai, một người dân làng chợ Dầu, sống bình dị giữa những con đường quen thuộc và những góc nhỏ hồn nhiên của làng quê. Cuộc sống êm đềm, những buổi chiều làng rơi bóng dáng êm đềm trên những cánh đồng xanh tươi. Nhưng đến một ngày, tin đồn về giặc xâm lược đã đánh thức làng chợ Dầu, làm rúng động cả không khí thanh bình.
Khi nghe tin đồn đầu tiên, lòng tôi bắt đầu đập loạn nhịp, như nhịp trống cảnh báo đang gõ nhịp cảnh báo. Những lo lắng bắt đầu trỗi dậy, và tôi nhớ mãi hình ảnh những đứa trẻ chạy đùa trên đồng cỏ xanh mát, liệu chúng có còn được nhìn thấy những hình ảnh ấy nữa không? Cảm giác lo lắng bắt đầu xâm chiếm tâm hồn tôi.
Ngày qua ngày, giọt lệ bất an rơi khi nghe những câu chuyện về những làng xóm láng giềng bị giặc đàn áp. Dường như cả làng chợ Dầu ngập tràn trong bóng tối, và tôi cảm thấy lòng mình cũng chìm đắm trong điều đó. Nhìn những người hàng xóm, nhìn những gương mặt quen thuộc, tôi thấy một sự lo sợ chung đang bao trùm lên mọi người.
Nhưng, bất ngờ và hạnh phúc tột bậc đến khi tin đồn đến từ một nguồn tin đáng tin cậy: làng chợ Dầu đã được cải chính, giặc đã rút lui. Niềm vui và sự an tâm tràn ngập, như những bông hoa màu tươi nở trên cánh đồng sau cơn mưa.
Tôi nhìn thấy những khuôn mặt xanh tươi, bình yên trở lại, và lòng tôi tràn ngập niềm vui. Sự hiếu kỳ của người dân được cứu chính, và ngày mới bắt đầu với niềm tin, hy vọng, và sự đoàn kết. Làng chợ Dầu, dù chỉ là một điểm nhỏ trên bản đồ, đã chứng minh rằng sức mạnh của cộng đồng có thể đánh bại mọi khó khăn.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |