Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" của Nguyễn Thành Long không chỉ tái hiện bức tranh thiên nhiên Sa Pa rộng lớn, thơ mộng mà còn xây dựng thành công hình ảnh những con người lao động thầm lặng, tiêu biểu nhất có thể kể đến nhân vật anh thanh niên. Anh thanh niên tuổi còn trẻ, mới 27 tuổi nhưng đã sống và làm việc một mình trên trạm khí tượng đỉnh núi Yên Sơn , xung quanh chỉ có cỏ, cây, mây núi Sa Pa. Với anh thanh niên, công việc chính là niềm vui giúp anh vượt qua mọi khó khăn, gian khổ của hoàn cảnh sống. Làm công tác khí tượng, anh thanh niên thường xuyên đúng giờ "ốp" là lại ra ngoài trời đo đạc, tính toán về mây, mưa, gió, nắng, chấn động mặt đất. Tất cả những số liệu anh đo giúp cho việc dự báo thời tiết chính xác hơn, những thông tin được đưa đến người dân, phục vụ sản xuất và chiến đấu. Anh thanh niên là một người yêu nghề và ý thức về công việc. Anh ý thức được mình với công việc là đôi, công việc của anh còn gắn với bao anh em, đồng chí. Cuộc sống của anh thanh niên tưởng như chỉ có công việc nhưng không nhạt nhẽo như vậy, anh còn trồng hoa, đọc sách, nuôi gà, làm cho đời sống tinh thần của chính mình luôn tươi mới. Trong cuộc sống sinh hoạt, anh là người cởi mở, chân thành, quý trọng tình cảm của mọi người, điều này được thể hiện trực tiếp qua cách anh quan tâm tặng củ tam thất cho bác lái xe, tặng hoa cho cô kĩ sư trẻ. Anh còn rất khiêm tốn và thành thực, anh cảm thấy công việc của mình chỉ là nhỏ bé, không đáng kể công. Khi ông họa sĩ muốn vẽ chân dung anh, anh cảm thấy rất ngại, nghĩ rằng mình không xứng và giới thiệu những người khác xứng đáng được vẽ hơn anh, đó là ông kỹ sư vườn rau hay anh cán bộ nghiên cứu lập bản đồ sét. Qua nhân vật anh thanh niên, tác giả muốn gửi gắm tới thế hệ trẻ về ý nghĩa và niềm vui của lao động tự giác.