Bài thơ "Đưa con đi học" của Tế Hanh mang trong mình sự trầm lắng của mùa thu, vẽ nên bức tranh tươi đẹp về hình ảnh người cha đưa đứa con bé tới trường. Bầu không khí trong lành của mùa thu mới đến đã tạo nên một bức cảnh mới mẻ, trong đó cha và con hòa quyện vào không gian tươi mới. Sương đọng trên cỏ, ánh nắng lấp lánh giữa hàng hạt ngọc, tất cả cùng hòa quyện, tạo nên một bức tranh tuyệt vời về cuộc sống. Dòng thơ đầu tiên nêu bật tình cảm cha con qua hình ảnh cha dẫn con nhỏ đến trường. Lúa đang chín cả, xanh tươi cao ngất, con nhìn quanh với vẻ ngỡ ngàng - những hình ảnh này phản ánh sự tò mò, ngạc nhiên của đứa con trong môi trường mới. Hương thơm của lúa lan tỏa, giống như hương thơm của quê hương, đẩy đến ý nghĩa sâu xa hơn về tình cảm thiêng liêng của mẹ đất, của tổ quốc. Điều này tái hiện mối liên hệ mật thiết giữa con người và thiên nhiên, và cũng tạo ra một sự tương phản đẹp giữa tình cha con và tình yêu đất nước. Câu thơ cuối cùng phản ánh sự hi vọng và niềm tin của cha dành cho tương lai con. Mặc dù đây chỉ là bước đầu trên hành trình học tập, tình thân và sự hướng dẫn từ cha sẽ luôn bên cạnh, giúp con vượt qua mọi thử thách và tiến tới thành công.