Bài thơ "Đường lên xứ Lạng bao xa?" của nhà thơ Nguyễn Trãi mang đến cho người đọc một cảm nhận về vẻ đẹp và sự bao la của xứ Lạng. Bài thơ mô tả một cảnh tượng tự nhiên, với một trái núi và ba quãng đồng, tạo nên một hình ảnh mở rộng và rộng lớn.
Cảm nhận đầu tiên khi đọc bài thơ này là sự mê hoặc và kỳ vọng. Câu hỏi "Đường lên xứ Lạng bao xa?" tạo ra một sự tò mò và mong muốn khám phá xứ Lạng, một vùng đất xa xôi và huyền bí. Bài thơ truyền tải một thông điệp về sự hùng vĩ và bất tận của thiên nhiên, khi nói rằng một trái núi chỉ cách ba quãng đồng.
Cảm nhận thứ hai là sự mê hoặc và tình yêu với vẻ đẹp của xứ Lạng. Nhà thơ mời người đọc dừng lại và ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt, với núi thành Lạng và sông Tam Cờ. Hình ảnh này tạo ra một cảm giác yên bình và thư thái, khiến người đọc cảm nhận được sự thanh tịnh và hòa mình vào thiên nhiên.
Bài thơ "Đường lên xứ Lạng bao xa?" mang đến cho người đọc một cảm nhận về sự bao la và hùng vĩ của xứ Lạng, cùng với sự mê hoặc và tình yêu với vẻ đẹp tự nhiên.