Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể về một kỉ niệm bị ốm và được mẹ chăm sóc lớp 6

viết bài văn kể về một kỉ niệm bị ốm và đc mẹ chăm sóc lớp 6 ( ngắn gọn sâu sắc, có lời nói của nhân vật )
1 trả lời
Hỏi chi tiết
175
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Khi tôi còn là một học sinh lớp 6, có một kỉ niệm đáng nhớ về một lần tôi bị ốm và được mẹ chăm sóc. Đó là một trải nghiệm sâu sắc và đáng quý trong cuộc đời tôi.

Một ngày đầu đông lạnh giá, tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu và mệt mỏi. Tôi không thể tập trung vào việc học và cảm thấy đau đớn khắp cơ thể. Tình trạng của tôi ngày càng trở nên tồi tệ hơn, và mẹ đã phát hiện ra rằng tôi đang bị sốt cao.

Mẹ của tôi là một người phụ nữ mạnh mẽ và quan tâm. Cô ấy luôn biết cách chăm sóc và yêu thương tôi trong những lúc khó khăn nhất. Ngay khi biết tôi bị ốm, mẹ đã dành toàn bộ thời gian và tâm huyết để chăm sóc tôi.

Mẹ đặt tôi nằm trên giường và bắt đầu chăm sóc tôi như một thiên thần. Cô ấy đem cho tôi một ly nước ấm và một chén súp nóng hổi. Những miếng súp ấy không chỉ làm dịu cơn đau trong cơ thể tôi, mà còn làm ấm lòng tôi bởi tình yêu thương mẹ dành cho tôi.

Trong suốt thời gian tôi bị ốm, mẹ không ngừng chăm sóc tôi. Cô ấy đến từng giờ để kiểm tra nhiệt độ của tôi, đảm bảo tôi uống đủ nước và thuốc. Mẹ còn ngồi bên tôi, vuốt ve tóc tôi và nói những lời động viên, khích lệ tôi.

Một trong những lời mẹ nói đã ảnh hưởng sâu sắc đến tôi. Cô ấy nói: "Con yêu, dù có khó khăn đến đâu, mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con. Con hãy tin tưởng vào sức mạnh của bản thân và cố gắng vượt qua mọi khó khăn." Những lời động viên ấy đã truyền động lực cho tôi và giúp tôi vượt qua cơn ốm một cách nhanh chóng.

Kỉ niệm về lần bị ốm này không chỉ là về sự chăm sóc của mẹ, mà còn là về tình yêu thương và sự quan tâm mà mẹ dành cho tôi. Đó là một bài học quý giá về tình mẫu tử và sự quan tâm đáng trân trọng.

Từ kỉ niệm này, tôi đã học được rằng gia đình là nơi chúng ta luôn có thể tìm thấy sự ủng hộ và yêu thương. Dù có khó khăn đến đâu, mẹ luôn là người mạnh mẽ và sẵn lòng chăm sóc con. Tôi biết rằng tình yêu và sự quan tâm của mẹ sẽ luôn ở bên cạnh tôi, và tôi sẽ luôn biết ơn điều đó.
2
0
Đặng Công
27/12/2023 22:12:42
+5đ tặng

  Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, suốt đời vỗ mãi vào lòng con, dành cho con những gì đẹp đẽ, chân quý nhất từ tấm lòng. Mỗi khi ta ốm đau hay khỏe mạnh, mẹ lúc nào cũng lo lắng, quan tâm giành cho ta tất cả yêu thương từ tận đáy lòng bao la ấy. Và với em, hình ảnh mẹ khi chăm sóc em bị ốm đã để lại những dấu ấn khó phai.Mẹ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ, mẹ luôn sống vì tôi. Tuy cuộc sống vất vả và phải sống chung với căn bệnh hiểm nghèo nhưng mẹ sống rất lạc quan, yêu đời. Mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng gió. Khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi những điều tốt nhất. Mẹ động viên tôi những khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang những điều tốt đẹp đến cho tôi còn tôi thì chỉ biết làm mẹ buồn, mẹ khóc. Mẹ dạy tôi rất nhiều điều “Phải sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn nhưng không được nhớ oán. Phải biết tha thứ yêu thương người khác. Nhất định chị em phải đoàn kết với nhau mà sống, đừng để mọi người chê cười con không có dạy”. Mẹ em có dáng người dong dỏng, thanh thoát. Khuôn mặt mẹ hiền từ, phúc hậu với nụ cười rạng rỡ. Nắng mưa, sóng gió cuộc đời mẹ kinh qua đã in dấu vào làn da nâu rám nắng rất chân quê, mộc mạc của người.Có những lúc em cảm thấy mình thật ngốc vì dù mẹ có mắng mỏ hay trách móc em thì suy cho cùng cũng là để em nên người chứ đâu có phải vì ghét bỏ gì em. Có ai lại ghét bỏ đứa con mình dứt ruột chín tháng mười ngày sinh ra cơ chứ. Ấy vậy mà, thỉnh thoảng em vẫn cáu gắt, hờn dỗi và cãi lại mẹ. Rồi cho đến một ngày, khi em bị ốm nhìn thấy mẹ chăm sóc em mệt mỏi, vất vả như thế em mới càng thấm thía hơn về giá trị của tình mẫu tử.Hôm đấy là vào buổi chiều, đã có dự báo thời tiết trời sẽ mưa to, mẹ dặn em rõ ràng là phải mang áo mưa đi cẩn thận vậy mà em mải chơi quên lời mẹ dặn. Kết quả là hôm ấy em bị dính mưa và đêm đến sốt cao.Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể em rất cao, lại nhìn em mệt mỏi nằm yên, mắt mẹ rơm rớm, giọng mẹ nghẹn lại, cố bình tĩnh mà hỏi em:

- Sao con lại bị ốm thế này? Con có mệt lắm không? Con đau ở đâu để mẹ đi mua thuốc

Sau khi nghe em giải thích, mẹ nhận ra ngay là em bị cảm lạnh do dầm mưa. Ngay lập tức, mẹ xuống nhà làm cho em một ly nước gừng và đem theo cả viên thuốc hạ sốt. Sau khi em uống thuốc xong, mẹ lại dỗ em ngủ.Nằm trên giường, em miên man chìm vào giấc ngủ say, đầu óc quay cuồng trống rỗng. Thỉnh thoảng em cảm nhận có bàn tay rất ấm của ai đó vuốt nhẹ mái tóc và khuôn mặt của mình. Hơi ấm ấy rất quen thuộc thân thương và chắc chắn đó chính là mẹ, cảm nhận của ta về tình mẫu tử không bao giờ là sai cả. Ánh đèn mờ mờ trong đêm, em lim dim mắt thấy thấp thoáng bóng mẹ đổ dài trên chiếc giường, thi thoảng lại sấp khăn lau trán cho em. Một hồi sau mẹ bón từng thìa cháo nhỏ cho em ăn. Ánh mắt mẹ nhuốm đầy ưu tư lo lắng. Một đêm dài, mệt mỏi và khó chịu đã qua đi, nhờ có bàn tay kì diệu và tình yêu thương của mẹ em đã đỡ sốt hơn. Sáng hôm sau tỉnh dậy, em thấy mẹ nằm gục bên cạnh giường, tay vẫn nắm lấy bàn tay non nớt của em. Đôi mắt mẹ thâm quầng, có lẽ vì do đêm qua thức khuya chăm sóc em nên không ngủ được. Mái tóc dài mượt mọi khi thay vào đó rối bời vì lăn lộn chạy qua chạy lại săn sóc cho em nên cũng chẳng có thời gian để chỉnh chu. Tự nhiên, lòng em dấy lên một cảm xúc bồi hồi khó tả, trong miên man xa xăm, vọng về trong em là những lần em nói hỗn với mẹ, những lời lẽ khó nghe mẹ nhường nhịn em, em bỗng thấy mình thật là một đứa trẻ hư. Đúng lúc ấy, mẹ tỉnh dậy, vội vàng ôm em vào lòng, hỏi han xem em đỡ chưa, ánh mắt đầy lo lắng đợi chờ. em bật khóc nức nở, ôm mẹ và ngập ngừng vài tiếng lí nhí không thành lời. Mẹ xoa đầu em mỉm cười đầy trìu mến.

  Sáng hôm sau em hạ sốt, mẹ vui lắm. Trên khuôn mặt mẹ rạng rỡ niềm hạnh phúc khi đứa con của mình lại khỏe mạnh, hằn lên những vết chân chim sau khóe mắt. Sau lần này, em lại càng yêu thương mẹ nhiều hơn.Mẹ là vầng trăng, làm dịu mát tâm hồn thơ ngây trong trẻo của em, mẹ cũng là ánh mặt trời tỏa nắng tâm hồn em. Mẹ là tất cả những gì thiêng liêng, cao quý nhất. Cảm giác mỗi khi bị ốm được bàn tay mẹ chăm sóc như có liều thuốc tiên khỏi bệnh rất nhanh. Phải chăng đó chính là sức mạnh của tình mẫu tử.Và điều tôi muốn nói với mẹ là “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo