Phân tích bài đêm khuya ở nhà quê của hàn mặc tử phân tích bài đêm khuya ở nhà quê của hàn mặc tử
Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu,
Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu..
Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt,
Gài then thắp nến, nến rơi châu.
Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động,
Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm.
Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm,
Gió quên than thở dế quên sầu.
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Bài thơ "Đêm khuya ở nhà quê" của Hàn Mặc Tử là một bức tranh tĩnh lặng về cuộc sống đơn sơ, nhẹ nhàng và cô đơn ở nông thôn. Bài thơ mang đến cho người đọc một cảm giác lạnh lẽo, tĩnh mịch và đầy huyền ảo. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh của một lều tranh lạnh lẽo trong đêm khuya. Từ "lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu" thể hiện sự lạnh giá của môi trường xung quanh. Hàn Mặc Tử sử dụng hình ảnh lều tranh để tượng trưng cho sự cô đơn và tách biệt với thế giới bên ngoài. Tiếp theo, bài thơ miêu tả hình ảnh của người thơ hé cửa nhìn trăng. Trăng tái mặt và nến rơi châu tạo nên một không gian thơ mộng và huyền ảo. Hình ảnh này thể hiện sự tương phản giữa sự tĩnh lặng của đêm và sự sáng rực của trăng và nến. Trong hai câu cuối của bài thơ, Hàn Mặc Tử sử dụng hình ảnh của bóng lẩn Dao Trì động và hồn chơi thệ thuỷ cầm để thể hiện sự tưởng tượng và mơ mộng của người thơ. Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm và gió quên than thở dế quên sầu thể hiện sự lặng lẽ và cô đơn của cuộc sống ở nông thôn. Tổng thể, bài thơ "Đêm khuya ở nhà quê" của Hàn Mặc Tử mang đến cho người đọc một cảm giác lạnh lẽo, tĩnh mịch và đầy huyền ảo. Hình ảnh của lều tranh, trăng và nến tạo nên một không gian thơ mộng và mơ hồ. Bài thơ thể hiện sự cô đơn và tách biệt của cuộc sống ở nông thôn, đồng thời thể hiện sự tưởng tượng và mơ mộng của người thơ.