Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đề bài: kể về 1 lỗi lầm với bạn ( miêu tả nội tâm, đối thoại, độc thoại kết hợp miêu tả, biểu cảm.)

Đề bài: kể về 1 lỗi lầm với bạn ( miêu tả nội tâm, đối thoại, độc thoại kết hợp miêu tả, biểu cảm.)
 
 
 
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
70
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong quãng đời trẻ trung và nhiệt huyết của mình, tôi đã từng gặp phải nhiều lỗi lầm và học được nhiều bài học quý giá. Tuy nhiên, có một lỗi lầm đặc biệt đã để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí và trái tim tôi. Đó là lỗi lầm với bạn thân của mình, Trang.

Trang và tôi đã là bạn thân từ thời còn nhỏ. Chúng tôi đã trải qua nhiều kỷ niệm vui vẻ và khó khăn cùng nhau. Tuy nhiên, vào một ngày đẹp trời, tôi đã phạm một sai lầm lớn và gây tổn thương đến tình bạn của chúng tôi.

Trước khi xảy ra sự việc, tôi đã cảm thấy căng thẳng và áp lực từ công việc và cuộc sống. Tôi đã trở nên bất cẩn và không suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi hành động. Một ngày, khi Trang đang gặp khó khăn trong công việc và cần sự giúp đỡ, tôi đã không lắng nghe và hiểu rõ những gì cô ấy đang trải qua. Thay vào đó, tôi đã phê phán và chỉ trích cô ấy một cách không công bằng.

Nội tâm của tôi lúc đó đầy căm phẫn và tức giận. Tôi cảm thấy Trang không đáng tin cậy và không xứng đáng làm bạn thân của tôi. Tôi không thể hiểu được tại sao cô ấy lại không thể tự giải quyết vấn đề của mình mà phải nhờ đến sự giúp đỡ từ người khác.

Trang, với biểu cảm mặt mày đầy thất vọng, trả lời: "Tôi đã hy vọng rằng bạn sẽ hiểu và đồng cảm với tôi. Nhưng thật đáng tiếc, bạn đã không làm điều đó. Bạn đã phê phán tôi mà không biết rằng tôi đã cố gắng hết sức để giải quyết vấn đề này. Tôi cảm thấy thất vọng và tổn thương vì bạn đã không tin tưởng và ủng hộ tôi."

Lời Trang nói đã đánh thức tôi và làm tôi nhận ra rằng tôi đã đánh mất sự tin tưởng và tình cảm của một người bạn thân. Tôi đã nhận ra rằng tôi đã không lắng nghe và không hiểu rõ những gì cô ấy đang trải qua. Tôi đã bỏ qua cảm xúc và nhu cầu của Trang chỉ vì tôi đang trải qua những khó khăn riêng của mình.

Từ đó, tôi đã học được bài học quý giá về sự quan tâm và lắng nghe. Tôi đã học cách đặt mình vào vị trí của người khác và hiểu rõ hơn về những khó khăn và cảm xúc của họ. Tôi đã học cách trân trọng và giữ gìn tình bạn thân thiết.

Tuy lỗi lầm đó đã gây tổn thương và làm mất đi một phần tình bạn của chúng tôi, nhưng nó cũng đã giúp tôi trưởng thành và hiểu rõ hơn về giá trị của sự quan tâm và lắng nghe trong mối quan hệ. Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó, tôi có thể được tha thứ và khắc phục lỗi lầm đó, để tình bạn của chúng tôi có thể được phục hồi và trở nên mạnh mẽ hơn xưa.
1
0
Hồng Anh
29/12/2023 20:19:09
+5đ tặng
Giờ đây sau nhiều năm trôi qua thì chính bản thân tôi mới có đủ dũng khí cũng như dám kể về những năm tháng êm đềm trôi qua của tuổi học trò kèm theo kỷ niệm khi để xảy ra một chuyện có lỗi với bạn - đây có lẽ sẽ lần đầu tiên và cũng là duy nhất nhưng đã đủ để khiến tôi phải cảm thấy hổ thẹn đến tận bây giờ. Tôi vẫn nhớ như in câu chuyện đó…

Mấy năm trước đây khi tôi vừa ra khỏi tiệm net chơi game cùng với lũ bạn thân, bọn tôi bước ra ngoài đường thì gặp thằng Quy - đứa bạn cùng trường với bọn tôi. Nó đang ngồi say sưa đếm tiền với một vẻ mặt say mê, đôi mắt nó ánh lên một niềm vui vô cùng khó tả. Tôi chợt reo lên với lũ bạn: “Chắc thằng này vừa trộm tiền của bố mẹ nó đây mà!”. Rồi bọn tôi kích nhau xem đứa nào dám ra đó lấy được tiền của nó. Tất nhiên là tôi, bởi vì tôi mạnh mẽ, dũng cảm nhất trong nhóm mà. Thế là tôi chạy ngay lại giật xấp tiền trên tay của nó rồi cả bọn hò nhau chạy trốn và đem chia nhau. Rồi cho đến một hôm tôi có dịp gặp lại nó nhưng là từ đằng xa thôi.

Tôi không dám tin vào mắt mình nữa khi thằng Quy đang đứng trước một cửa hàng bán đồ chơi mà nó chỉ dám đứng nhìn qua cửa kính mà thôi. Quý còn đang cõng người anh đang bị bệnh tật thần kinh, lưng nó phải oằn xuống vì chắc không chịu nổi sức nặng quá lớn. Tôi lại gần, nấp lưng vào bức tường bên cạnh và vểnh tai lên lắng nghe: “Tiếc quá nhỉ, giá như em còn số tiền đó thì em sẽ mua cho anh chiếc xe tăng đẹp nhất ở đằng kia, nhưng không sao vì chỉ một tuần rửa chén thuê nữa thôi là em sẽ có đủ tiền để mua cho anh thôi mà”. Thằng anh cười một cách vô cùng hồn nhiên rồi nhắc lại “xe tăng, xe tăng”. Tôi đứng nép hẳn vào trong góc tường, tự dưng tôi thấy bản thân mình có tội.

Tôi bỏ chạy một mạch về nhà mà rơm rớm nước mắt, sao tôi cảm thấy xấu hổ quá! Sau đó tôi đã cố gắng dành dụm được một số tiền để trả cho Quy cũng như bù đắp được phần nào lỗi lầm mà tôi đã gây ra. Sau này, tôi vẫn hay qua nhà Quy chơi, hỏi thăm về người anh bị bệnh và chia sẻ với nhau khá nhiều điều trong cuộc sống. Kể về lần lấy tiền đó cả hai cứ nhìn nhau cười mà thôi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
nguyễn linh hương
29/12/2023 20:19:29
+4đ tặng

Ngày hôm ấy, là sinh nhật bạn. Bữa tiệc ấy có lẽ sẽ rất vui nếu như không có chuyện đó xảy ra. Trước khi buổi tiệc bắt đầu, tôi là người đến sớm nhất để giúp bạn trang hoàng tiệc. Sau khi trang trí xong, tôi lên phòng Trân nghỉ xả hơi và bật nhạc nghe. Khi nằm lên giường, cảm thấy có gì cồm cộm dưới gối, tôi liền lấy ra xem thì ra đó là nhật kí của Trân tranh thủ lúc Trân còn đang ở dưới lầu tôi đọc lướt qua cuốn sổ. Tôi giở ra từng trang thích thú đọc những dòng chữ hiện ra trước mắt. Quá chăm chú đọc nên tôi không biết rằng Trân đã đứng đó từ lúc nào, gói bánh trên tay bạn rơi xuống. Nụ cười trên môi vụt tắt,đôi môi bạn mím chặt lại, mắt mở to. Khuôn mặt hồng hào của bạn giờ đây trắng bệch.Trân hét thất thanh:

- Cậu thật quá đáng!

Tiếng hét của Trân làm tôi chợt tỉnh, tôi vô cùng sợ hãi và bất ngờ làm quyển nhật kí rơi xuống đất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm tôi không thể tưởng tượng được. Đôi mắt Trân nhìn tôi trở nên đầy lạnh lẽo và xa cách. Tôi im lặng không nói lời nào khi thấy trên khuôn mặt bạn là hai hàng nước mắt.

- Thôi! Cậu xuống lầu nhập tiệc đi! Vừa nói Trân vừa nhặt cuốn nhật ký lên và chạy vội vào phòng, tôi sững sờ chưa kịp nói lời xin lỗi. Bữa tiệc hôm ấy đã diễn ra nhưng không ai thấy sự xa cách của tôi và Trân.

Về nhà tôi suy nghĩ về hành động của mình, tôi tự trách mình “Tại sao mình lại tò mò đến vậy? Mày có biết là đã đánh mất đi niềm tin của người bạn thân iu không?”. Trong tôi luôn muốn nói lời xin lỗi nhưng sao khó quá!

Cũng chính sự ngang bướng của tôi đã làm mất đi tình bạn của mình. Tôi giận mình quá, lòng ray rứt vì đã xâm phạm đến những điều bí mật riêng tư của bạn. Tôi thật sự không muốn mất bạn. Tôi nhủ lòng ngày mai sẽ đến xin lỗi bạn.

Sáng hôm sau đến lớp, tôi lấy hết dũng khí bước đến cạnh Trân đẻ nói lời xin lỗi. Ngoài sự mong đợi Trân mỉm cười và chấp nhận tha thứ cho tôi. Bạn nói:

- Trong cuộc sống không ai không mắc lỗi lầm nhưng người biết sửa chữa và nói lời xin lỗi là người tốt và cậu đã làm được đấy thôi! Vì thế mình sẽ tha thứ cho cậu.

Tính hiếu kỳ đôi lúc làm con người khám phá ra những điều mới lạ nhưng cũng có lúc làm cho con người trở nên xấu xa hơn khi nó biến thành sự tò mò tọc mạch. Mỗi con người đều có một góc riêng tư không thể bày tỏ cùng ai và điều đó cần được tôn trọng. Vì vậy lén xem trộm nhật kí của bạn là một hành vi không đúng. Tôi đã xúc phạm bạn và nếu như không được tha thứ thì có lẽ tôi sẽ đánh mất tình bạn thiêng liêng này.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×