Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại câu chuyện em từng trải qua

Kể lại câu chuyện em từng trải qua
1 trả lời
Hỏi chi tiết
57
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Câu chuyện mà em từng trải qua bắt đầu từ khi em còn nhỏ. Em sinh ra và lớn lên trong một gia đình bình thường, có bố mẹ yêu thương và chăm sóc em rất tốt. Em có một tuổi thơ vui vẻ và hạnh phúc, được đi học và chơi đùa cùng bạn bè.

Khi em lên cấp 2, em gặp một số khó khăn trong việc học tập. Em thường xuyên bị trễ chuyến xe buýt và không thể đến trường đúng giờ. Điều này khiến em bị mất nhiều kiến thức quan trọng và gặp khó khăn trong việc nắm bắt bài học. Tuy nhiên, em không bỏ cuộc và luôn cố gắng hết sức để đuổi kịp chương trình học.

Khi em lên cấp 3, em đã quyết định tham gia vào một câu lạc bộ nghệ thuật tại trường. Em đã phát hiện ra đam mê của mình trong việc hát và nhảy. Em tham gia vào các buổi biểu diễn và cuộc thi văn nghệ, và dần dần em cảm thấy tự tin hơn trong việc trình diễn trước đám đông.

Sau khi tốt nghiệp cấp 3, em đã đăng ký vào một trường đại học nổi tiếng để theo đuổi đam mê của mình. Em chọn ngành nghệ thuật biểu diễn và đã trải qua nhiều khó khăn trong quá trình học tập. Tuy nhiên, em không bỏ cuộc và luôn cố gắng hết sức để đạt được thành công.

Sau khi tốt nghiệp đại học, em đã có cơ hội thực hiện ước mơ của mình. Em đã tham gia vào một nhóm nhạc và có cơ hội biểu diễn trên sân khấu lớn. Em đã trải qua nhiều chuyến lưu diễn và gặp gỡ nhiều người nổi tiếng trong ngành nghệ thuật.

Tuy nhiên, không phải lúc nào mọi thứ cũng suôn sẻ. Em đã gặp phải những thất bại và thử thách trong sự nghiệp của mình. Nhưng em không bỏ cuộc và luôn cố gắng vượt qua mọi khó khăn. Em đã học được rất nhiều từ những trải nghiệm đó và trưởng thành hơn.

Hiện tại, em vẫn đang theo đuổi sự nghiệp nghệ thuật của mình và hy vọng có thể truyền cảm hứng cho người khác thông qua nghệ thuật. Em tin rằng với sự kiên nhẫn và đam mê, em sẽ đạt được những thành công lớn trong tương lai.
2
0
+5đ tặng

Chuyện này diễn ra vào một buổi chiều mùa hè, và nó đã in sâu vào trí nhớ của tôi như một khoảnh khắc đầy cảm xúc. Đó là bài kiểm tra môn Văn mà tôi sẽ không bao giờ quên, không chỉ vì điểm số kém mà còn vì cảm xúc phức tạp đi kèm.

Trong buổi học đó, cô giáo Hường đã trả bài kiểm tra cho từng học sinh. Tôi nhớ rõ nét bức màn phủ lên gương mặt cô, có vẻ không vui. Bài của tôi đặt trên bàn và khi tôi đọc con số "3" lớn lên, tôi như bị đánh gục. Trái tim tôi như dừng lại, không thể tin vào điều gì đang xảy ra. Tôi cố gắng kiểm tra lại, nhưng con số 3 đỏ rực đã in sâu vào tâm trí tôi. Tôi gấp bài lại và ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhưng không ai quan tâm đến nỗi buồn của tôi. Có lẽ họ nghĩ tôi sẽ luôn đạt điểm cao vì tôi luôn là người giỏi môn Văn của lớp. Tôi cảm thấy xấu hổ và buồn bã.

Tôi nhớ rõ cảm giác khi đọc lại bài viết của mình và nhận ra rằng tôi đã đặt sai đề. Đề bài yêu cầu tả một dòng sông, nhưng tôi lại viết về một kỷ niệm thời thơ ấu. Tôi đã mất tập trung và không đọc kỹ đề bài, và điều đó làm tôi cảm thấy tự trách nhiệm. Tại sao tôi có thể mắc sai lầm ngớ ngẩn như vậy? Tôi tự trách mình. Nhớ lại lúc đó, tôi nộp bài mà không kiểm tra kỹ, để những lời khen của cô giáo và bạn bè làm cho tôi tự mãn và không còn cẩn thận. Tôi cảm thấy mình thật ngu ngốc và đáng trách.

Lúc đó, bạn Liên nói nhẹ vào tai tôi, đầy niềm vui:

"Hôm nay tớ được 8 điểm đấy! Tớ đã cố gắng suốt thời gian qua. Bây giờ tớ mới thấy kết quả. Tớ rất vui. Cậu thế nào, cậu được mấy điểm?"

Lời nói của Liên khiến tôi càng thêm buồn bã và xấu hổ. Cô ấy vui vẻ với điểm 8 đầu tiên trong môn Văn, trong khi tôi, người thường nhận điểm 8 và 9, bây giờ lại bị điểm 3. Không thể nào diễn tả được cảm xúc của tôi vào lúc đó. Tôi cảm thấy cô giáo Hường nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ, vừa thất vọng, vừa ngạc nhiên.

Trên đường về nhà, tôi đi rất chậm, tâm trạng nặng nề. Tôi lo sợ việc bố mẹ biết về điểm 3 của tôi. Bố tôi luôn khuyến khích tôi học tốt và hy vọng rằng tôi sẽ tiếp tục theo đuổi sự nghiệp luật sư như ông. Mẹ tôi cũng luôn dành thời gian để ngồi cùng tôi đọc sách và học bài. Tôi không muốn họ biết về điểm số này, vì tôi sẽ cảm thấy thất vọng và xấu hổ.

Tối đó, tôi tự xem lại bài văn của mình. Điểm 3 như một lời nhắc nhở không ngừng. Tôi nhận ra rằng đó chỉ là một điểm 3, và tôi đã học được một bài học quý giá về sự cẩn thận và tập trung. Từ đó, tôi không bao giờ tái lầm sai và điểm 3 không còn xuất hiện trong bài văn của tôi nữa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo