Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 7
04/01 22:26:58

Viết bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc

viết bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc (k chép mạng)
2 trả lời
Hỏi chi tiết
Trợ lý ảo
108
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Con người - Vẻ đẹp đích thực của tâm hồn

Con người, một sự tạo hoá tuyệt vời của vũ trụ, mang trong mình những nét đẹp đích thực của tâm hồn. Không chỉ là một hình thể vật chất, con người còn là một tập hợp của những cảm xúc, suy nghĩ và hành động. Chúng ta có khả năng yêu thương, cảm thông và sẵn lòng giúp đỡ những người xung quanh. Đó chính là điểm đặc biệt và đáng trân trọng nhất của con người.

Sự việc gần đây về một người đàn ông tốt bụng đã khiến tôi cảm động sâu sắc. Anh ta là một người vô gia cư, sống trong cảnh nghèo đói và bất hạnh. Tuy nhiên, dù cuộc sống đã không đối xử công bằng với anh ta, anh vẫn luôn giữ trái tim ấm áp và sẵn lòng chia sẻ.

Một ngày nọ, khi tôi đang đi trên đường phố, tôi bất ngờ bị mắc kẹt giữa những cơn mưa lớn. Tôi cảm thấy lạnh lẽo và bất lực trước cơn bão nước. Lúc đó, người đàn ông vô gia cư kia đã đến gần và chia sẻ chiếc ô của mình. Anh ta không nói một lời, chỉ cười và nhìn tôi bằng ánh mắt đầy tình thương. Tôi cảm nhận được sự ấm áp và hy vọng từ trái tim của anh ta.

Sự việc đó đã khiến tôi suy ngẫm về ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Đôi khi, chúng ta quá dễ bị cuốn vào cuộc sống vật chất, quên đi những giá trị tinh thần quan trọng như lòng nhân ái, tình yêu thương và sự chia sẻ. Người đàn ông vô gia cư kia đã nhắc nhở tôi rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong việc giúp đỡ nhau.

Con người không chỉ đẹp bên ngoài với những nét mặt thanh tú, màu da hoặc vẻ ngoài hấp dẫn. Đẹp đích thực của con người nằm trong lòng nhân ái, sự chia sẻ và tình yêu thương. Chúng ta có thể tạo ra những điều tốt đẹp và ý nghĩa trong cuộc sống bằng cách đối xử tốt với nhau, giúp đỡ những người xung quanh và lan tỏa những giá trị tốt đẹp.

Hãy để con người ta luôn giữ được vẻ đẹp đích thực của tâm hồn, và hãy cùng nhau xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, nơi mà tình yêu thương và sự chia sẻ trở thành ngôn ngữ chung của chúng ta.
1
0
Huy Anh
04/01 22:30:47
+5đ tặng

Bố – sao tiếng gọi lại tha thiết, thân thương đến vậy? Người bố, đó là người đã sinh thành ra chúng ta, đã nuôi dưỡng chúng ta. Bố là mái ấm che chở, bảo vệ cho chúng ta, là trụ cột vững chắc trong gia đình.

Em cũng có một người bố mẫu mực. Dáng bố trông thật to cao và em cũng rất hãnh diện vì cái dáng đó của bố đối với bạn bè. Bố là một người rất yêu thương em. Có một câu chuyện mà em còn nhớ mãi. Chả là thế này, ngày xưa, nhà em nghèo lắm. Tết đến, cả gia đình em ra phố chơi xuân như mọi gia đình khác. Thấy con người ta, tay đứa nào cũng cầm quà do bố mẹ tặng mà con mình lại không có. Bố thương em quá, nghĩ em tủi thân liền bỏ ngay chiếc áo mới được cho để đi đổi lấy tiền mua quà cho em vui. Khi nhận được món quà ấy, em cảm thấy rất vui mừng, hạnh phúc. Nhưng sau đó, em lại thấy chạnh lòng thương bố, vì em mà bố đã đánh đổi cả cái áo quý giá nhất cho em để em được hạnh phúc. Em cảm thấy rất xấu hổ vì đã có nhiều lần không nghe lời như không làm bài tập, cãi lại lời bố mẹ.

Dù rất chiều em như vậy đó. Thế nhưng chiều thì chiều nhưng bố vẫn luôn luôn nghiêm khắc dạy bảo em. Những lần đi chơi không xin phép là những trận đòn nhừ tử đau đến chết. Bố rất tâm lý, bố luôn dùng những lời lẽ phải trái để khuyên răn cho em mỗi khi em mắc lỗi. Chỉ đến lần thứ hai thì bố mới dùng đến roi vọt.

Bố luôn luôn hướng đến cái tốt cho em, tránh điều xấu xa cho con mình. Chỉ một biểu hiện bất bình thường nhất thôi là: trong bữa ăn, bố chỉ toàn gắp thức ăn sang bát em và mẹ mà chẳng bao giờ cho mình. Những gì tốt đẹp là bố mình dành cho em hết.

Bố thương em nên rất lo đến tương lai học hành của em. Bố không bao giờ tiếc một thứ gì để cho em được học. Đối với em, bố cho rằng chẳng có nhiệm vụ nào khác ngoài ăn học. Tuy nhiên, bố không chỉ cho em học mà còn nhắc nhở em cả về thể thao nữa. Nghĩ là làm, thế là trong thời gian biểu của em có thêm một hoạt động nữa, đó là vào sáng sớm, cả hai bố con cùng dậy đi chạy bộ quanh hồ. Cũng có khi, vào buổi chiều, nếu rỗi, em có thể theo bố đi tập cử tạ. Nhờ thế mà em cũng có một sức khỏe, thể lực khá tốt. Bố có lúc còn dạy em đánh ghi ta nữa. Nhìn những ngón tay điêu luyện lướt trên dây đàn, em cảm thấy quá thán phục và cảm ơn ông trời đã ban cho em một người bố rất tốt và tâm lý với em.

Bố thương em như thế đó. Tình yêu thương mà bố dành cho em là vô bờ bến. Em cảm nhận được tình yêu ấy nên em cũng rất thương bố. Em luôn luôn muốn làm bố thật vui vẻ để trả ơn cho bố. Công bố đúng như một bài ca dao:

"Công cha như núi Thái Sơn"

hay

"Công cha như núi ngất trời"

Giờ, bố em đã đi công tác xa được gần một tháng. Em nhớ bố quá. sắp tết rồi, thời tiết sẽ lạnh lắm. Bố ơi, bố phải mặc nhiều áo ấm đấy nhé! Bố phải giữ sức khỏe đấy, nếu không sẽ bị cảm. Bố có biết thiếu bố, con cảm thấy buồn và cô đơn đến thế nào không? Con chỉ mong sao, bố sẽ quay trở về ngay lập tức để con sẽ ôm chầm lấy bố để chỉ nói một câu, một câu thôi. Đó là: Con yêu bố!


Bài văn biểu cảm về con người hoặc sự việc - mẫu 6

Một người mà em luôn ngưỡng mộ và kính trọng chính là bà giáo Hiền - người đã mở ra lớp học tình thương miễn phí suốt bao năm nay ở xóm em.

Trước đây, bà Hiền là giáo viên dạy tiếng Anh ở một trường cấp 3 trên thành phố. Sau khi về hưu, bà cùng gia đình chuyển về xóm em sinh sống. Ở đây, bà nhìn thấy nhiều đứa trẻ hoàn cảnh khó khăn, chưa có điều kiện học thêm, học ở trung tâm. Đặc biệt là các em nhỏ ở trại mồ côi gần đó. Thế là, bà Hiền đã sửa sang lại một căn phòng, mở lớp dạy tiếng Anh tại nhà miễn phí. Lớp học nhỏ của của bà mở cửa bốn buổi một tuần, với học sinh là các bạn nhỏ hoàn cảnh khó khăn, và có cả những cô chú muốn được học tiếng. Bà Hiền không chỉ dạy học miễn phí, mà còn cung cấp sách vở, bút mực cho người khó khăn đến học. Bao tâm huyết, kinh nghiệm, bà Hiền dồn cả vào lớp học tình thương của mình. Nhờ bà, mà bao nhiêu đứa trẻ được củng cố kiến thức vững chắc về Tiếng Anh - điều vốn có phần xa xỉ với những gia đình khó khăn.

Em rất kính phục và yêu mến bà Hiền. Bà đã dành thời gian, tiền bạc và công sức của mình để vun vén tương lai cho những đứa trẻ không thân quen. Sự hi sinh lớn lao ấy của bà, đã lan tỏa tình yêu thương ấm áp cho cuộc sống này thêm tươi sáng

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Hải Yến LêThị
04/01 22:46:59
+4đ tặng

"Chắc hẳn ai cũng thích Tết. Từ hồi nhỏ tới giờ, em toàn nghe nói Tết vui. Nhưng đó là ở đâu chứ không phải ở nhà em. Mỗi lần đến Tết là em thấy mệt mỏi, mẹ em mệt mỏi, cả nhà em mệt mỏi.

Lúc trước, em rất thích Tết, nhưng vì Tết mà mẹ em mệt thì em không thích nữa. Thịt kho hột vịt em rất thích, nhưng khi em biết mẹ làm mệt thì em không thích nữa. Gia đình em không còn cười nhiều vì mẹ em quá bận, lại hay nổi giận khi ba con em không làm mọi thứ như mẹ muốn. Ba em cũng bị mẹ la. Mẹ nói đã mệt mà còn bị phá. Em với ba sợ lắm. Em không muốn nhìn mẹ xanh xao, ốm đau, lúc nào cũng cầm cây chổi, cây lau nhà, cầm cái chảo và lúc nào cũng lăn vào bếp làm đồ ăn đón khách, mẹ đã quá mệt rồi. Mỗi lần mẹ nhăn nhó là thêm một kẻ thù nhan sắc xuất hiện đó.

Em thích thấy mẹ em cười. Mẹ cười rất đẹp. Ba hay nói với mẹ: “Nhìn mẹ cười là thấy Tết trọn vẹn rồi!” nhưng mẹ chẳng chịu, lại còn la ba! Mẹ ơi! Tết không cần hoàn hảo đâu mẹ ơi”.

Bài viết được giáo viên cho 9 điểm với lời phê: “Bài viết cảm xúc chân thành, con hiểu được nỗi vất vả của mẹ. Bài văn của con làm cô suy nghĩ nhiều! Cảm ơn con!”

Trên facebook cá nhân của mình, nhà văn Trang Hạ cũng dành những lời nhận xét rất ưu ái đối với bài văn này. Chị viết: “...Những suy nghĩ non nớt của em bắt đầu từ quan sát bằng mắt, nhưng viết ra lại bằng trái tim. Nhìn thấy vất vả của mẹ mỗi dịp Tết, nhận ra đằng sau gánh nặng công việc ngày Tết của mẹ là một gánh nặng vô hình lên ngoại hình, nhan sắc, tinh thần của mẹ!.

Mình tin em viết được bài văn này, sự sâu sắc của em đáng để người lớn suy ngẫm lại hành trình đi tới một cái Tết hạnh phúc! Các con mình khó mà có suy nghĩ già dặn như thế, có thể vì chúng sống với một bà mẹ… lười như mình, Tết luôn tìm cách cắt bớt những nghi lễ rườm rà! Chẳng cần mâm cao cỗ đầy, Tết trọn vẹn là sự sẻ chia dưới những mái nhà mùa Xuân!”.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng bạn bè học sinh cả nước, đến LAZI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi Ngữ văn mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo