Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bài thơ "Những gì còn lại" của tác giả Nguyễn Hữu Thắng như một tấm gương phản ánh sự đau đớn và mất mát sau những cơn lũ lụt. Tác giả không chỉ mô tả những hình ảnh bi thảm của cuộc sống sau cơn mưa lũ mà còn đặt ra những câu hỏi lớn về ý nghĩa cuộc sống và giá trị con người.
Cơn hồng thủy bất ngờ bủa vây như một biểu tượng cho những khó khăn, thách thức đến đột ngột và không báo trước. Mẹ cha chắt bóp bao ngày, nhưng một đêm lũ cuốn trắng tay, trắng đầu, tất cả công lao, tâm huyết đều trở nên vô nghĩa trước sức mạnh tự nhiên. Những hình ảnh về nước bạc, bùn nâu, nỗi lo âu chất chồng làm nổi bật sự khốn khó và đau đớn.
Tuy nhiên, giữa bức tranh đau thương đó, tác giả vẫn tìm thấy những điều tích cực. "Còn da lông mọc", "còn mầm cây lên" là những biểu tượng cho sự sống, sức sống mạnh mẽ và khả năng hồi phục của cuộc sống. Bàn thờ kê chiếc bàn xiêu, gió mưa chưa tạnh, những hình ảnh này tạo nên một khung cảnh thi vị, đậm chất thi ca.
"Những gì còn lại... mai sau, Nghĩa tình, đạo lý nhắc nhau ghi lòng." Đây là thông điệp về sự đoàn kết, lòng nhân ái và tình người. Trong cơn đau đớn, tác giả vẫn nhấn mạnh giá trị của lòng nhân ái, đạo lý và nghĩa tình, những điều giữ lại làm nền tảng cho sự hồi sinh và xây dựng lại cuộc sống.
Bài thơ là một tác phẩm sâu sắc, làm cho em nhìn nhận cuộc sống một cách sâu sắc hơn, đồng thời làm mở rộng lòng và tăng cường ý thức về giá trị của sự sống và tình người.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |