Sau khi học bài thơ “Mảnh hồn làng”, tôi cảm thấy như mình đã được đắm mình trong không gian yên bình, giản dị của một làng quê Việt Nam. Những hình ảnh quen thuộc như những cánh đồng lúa xanh mướt, tiếng ve râm ran trong buổi chiều tối, những ngôi nhà tranh thấp thoáng sau hàng cây phượng vĩ… đều hiện lên sinh động trong tâm trí tôi. Bài thơ đã đánh thức trong tôi một niềm nhớ, một niềm thương cho quê hương đất nước. Tôi cảm nhận được tình yêu sâu sắc mà tác giả dành cho làng quê, cho bản sắc văn hóa dân tộc. Đồng thời, bài thơ cũng gợi cho tôi suy nghĩ về việc giữ gìn và bảo tồn những giá trị văn hóa truyền thống trong bối cảnh hiện đại hóa, công nghiệp hóa ngày càng mạnh mẽ. Tôi cảm thấy biết ơn vì đã được tiếp xúc với bài thơ đầy ý nghĩa này.