trong một toán một cậu bé mặc chiếc áo cộc ,màu ... chạy đến trước chỗ một cái cây ... tay cầm chiếc ná ,cậu nhắm bắn đến con chim thằng chài ở trên . Bụp , tiếng đạn ná bắn ra 1 cái soẹt ngang giữa bầu trời , con chim thằng chài nằm bất động trên bến . thằng nhóc thấy thế liền chạy về. Vừa về vừa cười vui vui vẻ vẻ, mẹ thấy làm lạ liền hỏi
- Hôm nay có chuyện j mà ... vui thế
thằng bé hí ha hí hửng kể lại chiến tích vừa bắn con chim chài ,giờ vẫn nằm trên bến , nó kể với giọng điệu như là vừa làm được1 cái gì đó rất vẻ vang . mẹ hốt hoảng mắng
- Sao con cướp đi sự sống của nó? Rồi, ai cướp sự sống của con?Con có nghĩ đến điều đó ko ,lỡ mai mẹ cũng bị bắn như vậy thì con sẽ thế nào . mau chạy ra bến vớt nó về đi .
thằng nhỏ hớt hả chạy đi, đến nơi nó thấy thằng chài rớt khi nãy đã được hai thằng chài khác dùng mỏ quặp qua bên kia mé rạch. Nó gãy cánh không chết, nằm sải lai. Nó vội đem về nhà trị thương nhưng khổ nỗi , đút cái j thằng chài cùng không ăn
vào một sáng tinh mơ, buổi sáng nhà quê dịu và mát. Bầy thằng chài bu quanh bạn đút môi, thấy nó ăn tôi bắt thèm theo. Nó vươn đôi cánh như vươn vai, hót mấy tiếng chắc là cảm ơn và chào đứa nhỏ
nó vui mừng vẫy tay
- Tao xin lỗi vì đã làm mày bị thương nha chài , từ giờ tao hứa ko làm thế nữa đâu
mẹ ở xa nhìn thấy thế vô cùng ấm lòng , trở vào nhà thằng nhỏ khoe lại chuyện vừa rồi với mẹ , mẹ ôn tồn xoa đầu nó nói :
- con thấy ko , con vật cũng như mình ,mình giúp nó thì nó cảm ơn mình , mình hại nó thì nó tới oán mình . Lần sau con ko được làm vậy nữa ,nghe ko
- Dạ nghe , lần sau con ko dám lầm vậy nữa đâu .
Nói rồi hai má con ôm nhau cười nói vui vẻ