Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 7
01/02 21:03:16

Viết bài nói và nghe kể lại 1 truyện ngụ ngôn

viết bài nói và nghe kể lại 1 truyện ngụ ngôn
4 trả lời
Hỏi chi tiết
Trợ lý ảo
73
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một lần đồng hồ đã kể cho tôi nghe một câu chuyện ngụ ngôn thú vị về một chú cá và một chú cá voi. Câu chuyện này dạy chúng ta về tình bạn và lòng tự trọng.

Câu chuyện bắt đầu khi chú cá và chú cá voi gặp nhau trong một con sông. Chú cá rất nhỏ bé, chỉ có thể sống trong nước và không thể đi xa khỏi con sông. Trong khi đó, chú cá voi lại rất lớn và mạnh mẽ, có thể đi khắp biển cả.

Chú cá và chú cá voi trở thành bạn thân và thường xuyên cùng nhau khám phá thế giới xung quanh. Chú cá rất ngưỡng mộ chú cá voi vì khả năng của nó và mong muốn có thể đi xa hơn. Mỗi lần chú cá voi trở về từ những cuộc phiêu lưu, chú cá luôn hỏi về những điều thú vị mà chú cá voi đã trải qua.

Một ngày nọ, chú cá voi quyết định dẫn chú cá đi khám phá biển cả. Chú cá vui mừng và hào hứng đồng ý. Hai chú bạn thân bắt đầu hành trình của mình. Trên đường đi, chú cá voi dạy chú cá cách bơi nhanh hơn và cách tránh những nguy hiểm trong biển cả.

Tuy nhiên, khi đến biển cả, chú cá voi nhận ra rằng chú cá không thể sống trong nước mặn như nó. Chú cá voi cảm thấy rất xấu hổ vì đã không suy nghĩ kỹ trước khi dẫn chú cá đi. Chú cá voi cảm thấy mình đã làm hại chú bạn thân của mình.

Nhưng chú cá không giận dữ hay trách móc chú cá voi. Thay vào đó, chú cá nói với chú cá voi rằng dù không thể sống trong nước mặn, chú vẫn rất biết ơn vì đã có cơ hội được khám phá biển cả. Chú cá cảm ơn chú cá voi vì đã dẫn chú đi và dạy cho chú nhiều điều thú vị.

Chú cá voi cảm thấy rất xúc động và hứng thú bởi lòng tự trọng và lòng biết ơn của chú cá. Chú cá voi nhận ra rằng tình bạn và sự quan tâm không phải chỉ dựa trên khả năng và thành công. Đôi khi, chỉ cần có lòng chân thành và sẵn lòng chia sẻ, chúng ta có thể tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ và tình bạn bền vững.

Câu chuyện này đã dạy cho tôi rằng không cần phải giống nhau hoàn toàn để có thể trở thành bạn thân. Chúng ta có thể học hỏi và truyền cảm hứng cho nhau, dù cho chúng ta có khác biệt như thế nào. Tình bạn thực sự không phụ thuộc vào sự giống nhau, mà là sự tôn trọng và quan tâm chân thành đối với nhau.
0
0
_Sonn_
01/02 21:03:34
+5đ tặng

Lúc bấy giờ, giặc Minh sang xâm lược nước ta. Chúng bóc lột nhân dân đến tận xương tủy. Ở vùng núi Lam Sơn, Lê Lợi đã thành lập nghĩa quân, ngày đêm rèn sức luyện tài để đợi ngày đánh giặc. Do nghĩa quân mới thành lập chưa lâu nên lực lượng còn non yếu lại gặp nhiều khó khăn.

Hồi ấy, ở Thanh Hóa có một người tên là Lê Thận làm nghề đánh cá. Lê Thận khi kéo lưới thấy nặng tưởng rằng cá to. Hóa ra khi vớt lên chỉ thấy một thanh thanh sắt, liền vứt xuống sông. Liên tiếp ba lần như vậy, Lê Thận thấy kỳ lạ nên đã quyết định đem về nhà.

Về sau, Lê Thận tham gia nghĩa quân Lam Sơn, chiến đấu vô cùng dũng cảm. Một lần nọ, Lê Lợi cùng tùy tùng đến thăm nhà Lê Thận. Bỗng nhiên thấy phía góc nhà lóe sáng, Lê Lợi tiến đến gần xem là cầm lên xem là vật thì gì thì thấy hai chữ “Thuận Thiên”. Trong một lần bị giặc đuổi, Lê Lợi cùng tùy tùng đi qua một khu rừng, nhặt được một cái chuôi. Ông trèo lên cây xem thử thì thấy một cái chuôi gươm nạm ngọc quý giá. Bỗng nhớ đến lưỡi gươm nhà Lê Thận, ông liền mang chuôi về tra vào lưỡi gươm thì vừa như in.

Một năm trôi qua, nhờ có gươm thần giúp sức, nghĩa quân của Lê Lợi đánh đến đâu thắng đến đó. Thanh thế ngày một vang xa. Quân Minh được dẹp tan. Lê Lợi lên làm vua, lấy niên hiệu là Lê Thái Tổ.

Một ngày nọ, nhà vua cho cưỡi thuyền trên hồ Tả Vọng thì thấy một con Rùa Vàng nổi lên. Rùa không sợ người, còn nói với với vua:

- Việc lớn đã thành. Xin bệ hạ trả lại gươm báu cho đức Long Quân.

Sau khi nghe Rùa Vàng nói, nhà vua bèn đem gươm báu trả lại rồi nói:

- Xin cảm tạ ngài cùng đức Long Quân đã cho mượn gươm báu để đánh tan quân giặc, bảo vệ nước nhà.

Nghe xong, Rùa Vàng gật đầu rồi lặn xuống hồ. Từ đó, người dân đổi tên hồ Tả Vọng thành hồ Gươm (hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm).

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Bảo Trần
01/02 21:04:22
+4đ tặng

Một hôm, nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói mới ngồi tán gẫu. Các thầy đều phàn nàn chưa biết hình thù con voi ra sao. Bỗng nhiên, người ta nói có voi đi qua. Năm thầy liền chung nhau tiền biếu người quản voi, xin cho voi dừng lại để cùng xem.

Mỗi ông thầy sờ một bộ phận khác nhau. Thầy thì sờ voi, thầy thì sờ ngà, thầy thì sờ tai, thầy thì sờ chân, thầy thì sờ đuôi. Xong, họ bàn luận.

Thầy sờ vòi nói:

- Con voi sun sun như con đỉa.

Thầy sờ ngà lại phản bác:

- Không, nó chần chẫn như cái đòn càn.

Đến thầy sờ tai nói:

- Tôi thấy nó bè bè như cái quạt thóc chứ!

Thầy sờ chân thì cãi:

- Đâu, rõ ràng nó sừng sững như cái cột đình.

Thầy sờ kết luận:

- Các thầy đều sai hết cả. Nó tun tủn như cái chổi sể cùn.

Năm ông thầy đều cho rằng mình đúng, không chịu nhường nhau, thành ra đánh nhau đến toác đầu chảy máu.

Bảo Trần
chấm điểm giúp mik vs ạ
1
0
Nam Phong
01/02 21:07:16
+3đ tặng

Ta là một chú ếch đã từng sống trong một cái giếng nhỏ. Sau đây, ta sẽ kể lại cho các ban câu chuyện về cuộc đời của ta.

Tới giờ, ta vẫn nhớ rất kỹ từng chi tiết. Lúc ấy, ta sống trong một cái giếng nhỏ. Nơi đó có những người bạn nhỏ bé như nhái, cua, ốc. Trong số họ, ta là to lớn và khỏe mạnh nhất. Dần dần ta trở nên kiêu ngạo không coi ai ra gì. Ngày ngày ta cất tiếng kêu ồm ộp, khiến cho họ sợ hãi. Ta vẫn nhớ có một sự việc đáng tiếc xảy ra… cũng như mọi ngày ta kêu ồm ộp, cô ốc chịu không nổi liền cất tiếng nhỏ nhẹ nói với ta:

– Anh ếch ơi! Anh có thể kêu nhỏ lại để mọi người còn ngủ không?

Nghe vậy, ta cảm thấy tức giận và quát lớn:

– Cô dám nói như vậy với chúa tể của nơi này sao? Cô có tin ta sẽ khiến cho cả gia đình của cô không còn sống được ở đây nữa không?

Sau khi nghe ta đe dọa, cô ta sợ hãi bỏ đi. Từ đó, không ai dám nói gì ta nữa.

Một năm trời mưa lớn làm cho giếng ngập nước rồi đưa ta ra ngoài. Ta vô cùng ngạc nhiên vì khi ở dưới giếng thì bầu trời nhỏ bé nhưng không ngờ nó lại to lớn đến thế. Quen cái thói cũ, ta lại kêu ồm ộp và nghênh ngang đi khắp nơi. Ta đưa cặp mắt nhâng nháo lên trời, không thèm để ý đến xung quanh. Bỗng có tiếng nói vang lên:

– Anh ếch ơi, tránh đường cho tôi đi!

Ta mặc kệ và thế là ta đã bị con trâu đó giẫm bẹp.

Sau câu chuyện này, mỗi người hãy nhớ loại bỏ cái tính kiêu ngạo ấy. Và hãy nhớ đừng bao giờ xem thường người khác.

Nam Phong
chấm giúp mik với
0
0
+2đ tặng

Trong một buổi bán hàng ế ẩm, năm ông thầy tướng ngồi nói chuyện, than phiền ko biết con voi trông như thế nào. Cả năm đang tán gẫu thế này, bỗng nghe người ta nói có con voi đi ngang qua. Vì vậy, năm thầy trò đã cùng nhau góp tiền cho người trông coi, điều khiển voi, đồng thời yêu cầu voi ngừng lại để được xem con vật này. Lúc nhìn một con voi, mỗi thầy cô giáo nhìn nó bằng cách chạm vào một bộ phận không giống nhau như vòi, ngà, chân, tai hoặc đuôi. Sau lúc thỏa mãn những thắc mắc của bản thân, năm thầy cô giáo đã ngồi xuống và thảo luận. Cô giáo sờ vào thân cây và nói rằng voi mặt trời giống như một con đỉa. Cô giáo sờ ngà không đồng ý, cho rằng nó giống như một cái cán. Thầy sờ tai phản bác lại ý kiến ​​của hai thầy còn lại, khẳng định con voi như cái quạt tt vọng về bạn mình nên đã đáp lại rằng "Ông ấy bảo tớ rằng, không nên tin vào những kẻ bỏ mặc bạn bè trong cơn hoạn 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng bạn bè học sinh cả nước, đến LAZI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo