LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy viết một đoạn văn theo cách lập luận diễn kịch khoảng 12 câu phân tích cảm xúc của nhà thơ được gợi ra từ những khổ thơ vừa chép

Em hãy viết một đoạn văn theo cách lập luận diễn kịch khoảng 12 câu phân tích cảm xúc của nhà thơ được gợi ra từ những khổ thơ vừa chép (đất Nước-Nguyễn khoa điềm)
3 trả lời
Hỏi chi tiết
115
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã tạo nên một diễn kịch cảm xúc đầy mê hoặc trong bài thơ "Đất Nước". Từ những khổ thơ vừa chép, ta có thể cảm nhận được sự đau đớn, tuyệt vọng và lòng yêu nước mãnh liệt của nhà thơ.

Đầu tiên, nhà thơ thể hiện sự đau đớn bằng cách miêu tả cảnh tượng đất nước đang chìm trong biển lửa: "Đất Nước nay đang chìm trong biển lửa/ Máu đổ, xương tan, hồn chết vương vấn". Những từ ngữ này tạo nên hình ảnh đau thương, khắc sâu vào lòng người đọc.

Tiếp theo, nhà thơ thể hiện tình cảm tuyệt vọng và hy vọng bị mất đi: "Tình yêu nước đã chết, đã chết/ Đất Nước đã chết, đã chết". Những câu này thể hiện sự tuyệt vọng và sự mất mát của nhà thơ trước tình hình đất nước.

Tuy nhiên, trong lòng nhà thơ vẫn còn hi vọng, nhưng hi vọng đó lại bị chôn vùi: "Hi vọng đã chết, đã chết/ Đất Nước đã chết, đã chết". Những từ ngữ này tạo nên một cảm giác tuyệt vọng và thất vọng sâu sắc.

Nhưng dù tuyệt vọng, nhà thơ vẫn không ngừng gọi tên đất nước, thể hiện tình yêu mãnh liệt: "Đất Nước ơi! Đất Nước ơi!". Những câu này thể hiện lòng yêu nước sâu sắc và khát khao được sống trong một đất nước tự do và hạnh phúc.

Cuối cùng, nhà thơ kết thúc bài thơ bằng một câu hỏi đầy ý nghĩa: "Đất Nước ơi! Đất Nước ơi! Đất Nước ơi?". Câu hỏi này thể hiện sự bất mãn và mong muốn thay đổi của nhà thơ đối với tình hình đất nước.

Từ những khổ thơ vừa chép, ta có thể thấy rõ cảm xúc đau đớn, tuyệt vọng và lòng yêu nước mãnh liệt của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm. Bài thơ "Đất Nước" không chỉ là một tác phẩm văn chương mà còn là một diễn kịch cảm xúc đầy mê hoặc, gợi lên những suy nghĩ sâu sắc về tình yêu nước và hy vọng vào một tương lai tươi sáng cho đất nước.
0
2
+5đ tặng

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Vinh
04/02 19:00:00
+4đ tặng
Quê hương là một đề tài không bao giờ hết độ hấp dẫn đối với những người sáng tác cũng như với người đọc. Bởi lẽ quê hương không chỉ là nguồn cội, là nới chôn rau cắt rốn mà còn la miền kí ức, kỉ niệm của biết bao người. Có thể nói như nhà thơ Chế Lan Viên rằng: “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở – Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”. Và đặc biệt nhà thơ Tế Hanh được biết đến là một nhà thơ của quê hương và ông rất thành công trong mảng để tài này. Một tác phẩm mà ai trong chúng ta đều biết đến đó là bài thơ quê hương. Bài thơ này đã đem lại nguồn cảm xúc lớn không chỉ đối với tác giả mà còn đối với cả chúng ta. Nó nhắc nhỏ chúng ta không nguôi nhớ về miền kỉ niệm ấy. Hình ảnh chiếc thuyền hiện lên không dịu dàng như chiếc thuyền của Xuân Quỳnh mà nó mang một vẻ đẹp kiên cường mạnh mẽ như một con tuấn mã. Tác giả so sánh thật hay, thật đúng, thật chính xác cái sức nhanh của chiếc thuyền ra khơi. Mọi cảnh vật hiện ra trước mắt chúng ta với vẻ đẹp của tốc độ và những chiếc thuyền mộc mạc đơn sơ. Nó không đi dữ dội mà chỉ nhẹ hăng, có lẽ nó nhanh nhưng như lướt trên mặt những con sóng của biển cả thân yêu. Thêm nữa hình ảnh mái chèo của chiếc thuyền mạnh mẽ qua động từ “phăng” vượt qua những sóng gió của biển cả rộng lớn. dẫu có sóng gió thì con thuyền ấy vẫn vượt qua một ách dễ dàng với ý chí của những người điều khiển nó. Một bức tranh vẽ cảnh ra khơi mới sinh động và hấp dẫn làm sao. Trên cái nền màu hồng nhạt của sớm tinh mơ, có một chút gió thổi lên tươi mát, thêm cả màu xanh của biển ca hiện lên hình ảnh những con thuyền đội sóng lướt nhẹ nhưng mạnh mẽ biết bao. Thế rồi những cánh buồm trắng giương to lên như mảnh hồn làng. Phải chăng chính hình ảnh cánh buồm mang linh hồn cả một làng chài ấy, đó là sự tương trưng cho khát vọng chinh phục biển cả, là sự mưu sinh thường ngày! Những cánh buồm ấy mượn sức gió để đẩy thuyền đi nó như đang rướn lên gồng mình lên để ra biển thu hoạch những con cá bạc trắng. Vậy đấy quê hương luôn là hai tiếng gọi thân thương nhất cho mỗi người chúng ta. nhà thơ Tế Hanh đã có một quê hương mặn mà vị biển cả như thế. Có thê nói trong bài thơ đoạn đoàn thuyền ra khơi đánh cá bắt đầu một ngày làm việc mới là một trong những đoạn hay và ý nghĩa nhất. Vì nó không đơn giản là một công việc mưu sinh, không đơn giản là một ngày làm mà đó là kí ức của tác giả về quê hương của mình.
1
0
Lê Nhi
04/02 19:11:26
+3đ tặng
Tâm trạng của Thúy Kiều cô đơn, nàng nghĩ về quá khứ và những người thân, nhưng ý nghĩ đó càng làm cho nàng xót xa hơn. Thúy Kiều rất thương Kim Trọng, nhìn trăng nàng lại nhớ vầng trăng đỉnh ninh hai mặt một lời song song và thương nhớ chàng Kim vẫn mong ngóng tin nàng, không biết nàng đã bên trời góc bể bơ vơ. Nỗi đau đớn của nàng là phải từ bỏ tình yêu, từ bỏ tấm lòng son dành cho mối tình đầu: Tấm son gột rửa bao giờ cho phai. Bao giờ thì nàng mới có thể nhạt phai được tình cảm với chàng Kim mà không nhạt phai được thì nàng còn dằn vặt, còn đau khổ. Không chỉ nhớ thương Kim Trọng mà Kiều còn xót thương cho cha mẹ ngày ngày tựa cửa ngóng tin mình, không rõ các em có chăm sóc chu đáo không, có ai thay mình quạt nồng ấp lạnh cho cha mẹ không. Vừa mới xa nhà được hơn một tháng mà nàng đã cảm thấy xa lâu lắm. Chỉ bốn câu thơ độc thoại nội tâm, Nguyễn Du đã thể hiện một cách sinh động, cao đẹp và đầy xúc cảm tấm lòng hiếu thảo của Thúy Kiều. Ngay lúc mình đau khổ, cô đơn, mất hết những gì quý giá nhất của một đời người mà Kiều vẫn còn thương nhớ, lo lắng cho những người thân đã chứng tỏ nàng là người vị tha, quan tâm đến người thân còn hơn cả chính bản thân mình. Nguyễn Du đặt nỗi nhớ chàng Kim lên trước nỗi nhớ song thân là đã tuân thủ đúng diễn biến tâm trạng của Thúy Kiều khi ấy. Nhớ chàng Kim trước vì nàng Kiều luôn cảm thấy mình có lỗi, có tội, mắc nợ chàng. Còn nhớ đến cha mẹ sau vì dù sao ông bà Vương cũng đã tạm yên một bề.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư