Đoạn thơ trên trích trong bài thơ "vlb" do viễn phương sáng tác đã diễn tả chân thực cảm xúc của ông về hình ảnh mặt trời và khi cùng dòng người vào lăng viếng bác với giọng thơ trang trọng ,tha thiết.Mở đầu nhà thơ thật tài tính trong việc miêu ta hình ảnh mặt trời khi ở ngoài lăng bác :
"Ngày ngày ........bạn trích 2 câu khổ đầu trong đoạn thơ ra "
hình ảnh mặt trời thứ nhất là hình ảnh tả thực mặt trời của thiên nhiên.BPNT nhân hóa "đi""thấy" miểu tả sự vận động hàng ngày của mặt trời .Mặt trời cũng giống như 1 người bạn ngày ngày bên lăng bác .Mặt trời thiên nhiên -đem lại ánh sáng ,sự sống,là sự trường tồn vĩnh cửu.Bởi lẽ mặt trời thiên nhiên ghen tị với mặt trời trong lăng dân đỏ là Bác ,Bác sánh ngang mặt trời đem lại tự do độc lập ,sự sống ,tự do cho dân tộc ,là vị lãnh tụ vĩ đại đáng kính.HÌnh ảnh mặt trời thứ 2 chính là hình nahr ẩn dụ ví bác hồ như mặt trời .Đó chính là sự vĩ đại,tầm vóc lớn lao của bác .Đồng thười qua đây nhà thơ muốn tỏ lòng biết ơn sự ngưỡng mộ tôn kính,cảm phục của ông và cũng là của tất cả những người con miền nam nói riêng cả dân tộc nói chung với Bác.Và đó cũng là niềm tin Bác vẫn như đang sống lại..
Quan sát dòng người vào lăng viếng Bác,tác giả có nhiều liên tưởng:
"Ngày nagyf dòng người ............xuân..."
Hằng ngày hình ảnh "dòng người " tả thực nhiều người đến thăm lăng Bác ,họ đi trong một
cần tiếp ib tối giờ mk bận chx vt kịp