Đoạn trích truyện ngắn "Trở Về" của Thạch Lam là một tác phẩm văn học mang tính chất tâm lý, tập trung vào việc khám phá tâm trạng và suy nghĩ của nhân vật chính sau khi trở về quê hương.
Truyện bắt đầu bằng việc nhân vật chính, một người đàn ông trung niên, trở về quê nhà sau một thời gian dài xa cách. Ngay từ đầu, tác giả đã tạo ra một bầu không khí u ám và buồn bã, khi nhân vật chính nhìn thấy những thay đổi trong quê hương mình. Những ngôi nhà đã xuống cấp, những con đường đã hoang vắng, những người dân đã già cỗi và mất đi sự sống.
Tâm trạng của nhân vật chính được miêu tả qua những suy nghĩ và nhận thức của anh ta. Anh ta nhìn thấy những kỷ niệm tuổi thơ đã mờ nhạt và biến mất, và cảm thấy mình đã trở thành một người lạ trong quê hương của mình. Anh ta cảm thấy cô đơn và bất lực trước sự thay đổi của thời gian và cuộc sống.
Tác giả cũng sử dụng các chi tiết mô tả để tạo nên một hình ảnh sống động về quê hương. Mô tả về những cánh đồng lúa và những con sông êm đềm tạo ra một cảm giác yên bình và thanh thản. Tuy nhiên, những mô tả này cũng tạo ra một sự đối lập với tâm trạng u ám của nhân vật chính, khi anh ta không còn cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc từ những cảnh đẹp này.
Cuối cùng, đoạn trích kết thúc bằng việc nhân vật chính quyết định rời đi, không thể chấp nhận sự thay đổi và xa cách trong quê hương của mình. Điều này thể hiện sự mất mát và sự khó khăn trong việc đối mặt với quá khứ và thay đổi.
Tổng quan, đoạn trích "Trở Về" của Thạch Lam là một tác phẩm tâm lý sâu sắc, tạo ra một hình ảnh về sự mất mát và sự thay đổi trong cuộc sống. Tác giả thông qua việc miêu tả tâm trạng và mô tả quê hương, đã tạo nên một câu chuyện đầy cảm xúc và ý nghĩa.