Quê hương! Vốn chỉ là hai tiếng nhưng đó lại là sự thiêng liêng và đúc kết nên bao thế hệ con người. Dường như, không có mực giấy nào có thể cắt nghĩa trọn vẹn về vai trò của quê hương với đời sống. Quê hương là nơi chúng ta được sinh ra ra và lớn lên, bởi vậy mà nhắc đến quê hương người ta thường nhớ về những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Đó là một buổi sáng tinh mơ với cánh đồng vàng ươm, là tiếng cạp cạp đòi ăn của đàn vịt trước sân, là tiếng xôn xao của những người nông dân ra đồng làm lụng… Tất cả tạo nên một bản hòa nhạc đồng quê vui tươi và tràn đầy nhựa sống. Trong tâm hồn của mỗi chúng ta, quê hương là nơi chứa chan bao kí ức đẹp đẽ, nơi tuổi thơ của biết bao người đã trải qua vẫn còn đọng lại trong trí nhớ. Quê hương gần gũi, thiêng liêng là thế! Thật hổ thẹn thay những ai nguội lạnh với chính nơi chôn rau cắt rốn của mình, chê bai và che giấu đi nguồn cội của bản thân. Thật không phải tự nhiên mà Đỗ Trung Quân khẳng định rằng: “Quê hương nếu ai không nhớ/ Sẽ không lớn nổi thành người”.