Tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã sử dụng phương thức miêu tả và các biện pháp tu từ để khắc hoạ sinh động vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn của sông Hương trong đoạn văn. Các chi tiết liên tưởng trong câu "chim hạc" và "tiếng suối" toát lên chất thơ mộng và duyên dáng của dòng sông. Hình ảnh so sánh "như sực nhớ lại một điều gì chưa kịp nói" gợi lên cảm xúc nuối tiếc khi sông Hương phải bỏ lại phía sau thành phố Huế thân yêu. Cách phối hợp từ ngữ khéo léo, ví dụ như "thiên biến vạn hoá", nhấn mạnh tính cách đa dạng của dòng sông. Ngoài ra, việc lặp lại cụm từ "Sông Hương" và "thành phố" nhấn mạnh mối liên kết mật thiết của con sông với Huế. Nhìn chung, đoạn văn thể hiện sự điêu luyện của tác giả trong việc nắm bắt bản chất thẩm mỹ và tinh thần của sông Hương, góp phần làm nổi bật nét đặc trưng trong cái nhìn của ông đối với thiên nhiên, đất đai Việt Nam.