Bài thơ "Quê Hương" của Đỗ Trung Quân không chỉ gợi nhắc đến một nơi chốn cụ thể nào, mà nó còn gói gọn toàn bộ ký ức tuổi thơ và nỗi niềm hoài niệm trong mỗi chúng ta nữa chứ. Ngay từ khổ thơ mở đầu, hình ảnh "mấy năm trời xa cách" và sự xuất hiện đột ngột của tiếng mưa, tiếng sấm đã khiến cho người đọc vừa nao nao buồn vừa rưng rưng xúc động. Tác giả đứng trước cái hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống, giờ đây phải bỏ lại phía sau quê nhà, mảnh đất mà mình đã gắn bó suốt cả quãng đời ấu thơ. Và thế là, giữa lúc đang mải mê suy nghĩ, thì bất ngờ tiếng mưa dội vào tai họ. Họ giật mình quay sang nhìn tờ lịch trên tường và nhận ra hôm nay chính xác là ngày giỗ của bà ngoại. Tất nhiên, nỗi đau mất mát người thân chưa hề nguôi ngoai trong sâu thẳm trái tim tác giả. Tuy vậy, dù rất muốn chạy ngay về thắp nén nhang cho bà, nhưng vì hoàn cảnh gia đình, nên anh đành ngậm ngùi cất tấm vé máy bay đi. Đây đúng là trường hợp điển hình nhất cho thấy, dù có đi đâu hay làm gì, chúng ta bao giờ quên được cội nguồn, gốc gác của mình. Nỗi buồn nhớ của tác giả thật gần gũi, chân thành và dễ đồng cảm. Các chi tiết về tiếng mưa, tiếng sấm của quê nhà vẽ nên bức tranh sống động về khung cảnh thiên nhiên nơi tác giả đã trải qua những tháng năm tuổi trẻ. Dường như dòng chảy thời gian đã trôi đi, nhưng những kỷ niệm êm đềm xưa kia không bao giờ phai nhạt trong tâm trí tác giả. Những dòng chữ đơn giản, bình dị nhưng lại chất chứa sức mạnh khơi gợi cảm xúc mãnh liệt nơi độc giả. Việc lặp lại cụm từ 'quê hương' cùng lời khẳng định 'ta yêu', khiến cho câu chuyện mang tính triết học và giàu ý nghĩa hơn rất nhiều. Có lẽ chính nhờ những tình cảm chân thành này, bài thơ đã chiếm trọn trái tim hàng triệu người dân Việt Nam. Qua góc nhìn tinh tế và tấm lòng nồng hậu của tác giả, chúng ta biết trân trọng hơn những điều giản dị thường nhật, biết trân quý vẻ đẹp thanh tao trên quê hương xứ sở mình. Tóm lại, bài thơ là minh chứng cho tầm quan trọng của việc gắn bó với cội nguồn, trân trọng lối sống truyền thống và nuôi dưỡng tình yêu nước mãnh liệt. Đó không chỉ đơn thuần là tài sản chung của cộng đồng xã hội mà còn là kho báu quý giá mà mọi người đều ôm ấp trong tim.