Hạnh phúc là điều ai cũng muốn có trong cuộc sống. Hạnh phúc có thể đến từ nhiều phía. Hạnh phúc có thể do tự bản thân tạo dựng lên hay do người khác đem lại. Song hạnh phúc đều được bắt nguồn từ tình thương. Giống như một câu nói em đã từng biết “ Tình thương là hạnh phúc của con người”.
Tình thương là tình cảm tốt đẹp của con người, được xuất phát từ tấm lòng, từ tâm tưởng mỗi người giúp đỡ người khác. Không mong nhận lại điều gì. Còn hạnh phúc là niềm vui của mỗi người có thể đạt được điều mình mong muốn, có điều tình yêu đẹp hay được sự giúp đỡ của người khác. Tình thương là hạnh phúc của mỗi con người có thể hiểu rằng: Khi tình thương được lan rộng sẽ đem lại hạnh phúc cho người khác, không chỉ là hạnh phúc của người được nhận tình thương mà còn là hạnh phúc của người đem tình thương đấy.
Đúng vậy, đôi khi chỉ là trao nhau tình thương nhỏ cũng đem lại hạnh phúc lớn cho người khác. Trong cuộc sống luôn thay đổi này, có rất nhiều mảnh đời bất hạnh cần chúng ta giúp đỡ. Không phải chỉ về mặt vật chất mà cả tinh thần. Đôi khi chỉ là chiếc bánh mì cho bác ăn xin cùng nụ cười hiền hậu, hay một quyển sách, một tấm áo ủng hộ cho trẻ em nghèo tuy nhỏ nhưng là cả tấm lòng của người cho đi, sẽ đem lại một hạnh phúc lớn cho người được nhận. Và cũng là niềm vui của người cho đi. Biết đâu, một ngày nào đó, chúng ta gặp khó khăn, họ chính là những người đem lại hạnh phúc cho chúng ta. Em đã từng nghe một câu nói “ Hạnh phúc không phải là điểm đến mà là một hành trình ta đang đi. Hành trình đó chính là cuộc sống này, là tình thương của nhân loại dành cho nhau. Là sự giúp đỡ cho nhau khi hoạn nạn. Giống như ở Nepal vừa qua đã phải hứng chịu trận động đất kinh hoàng, phá tan bao nhiêu cuộc sống của người dân nơi đây, mọi thử trở lên vô vọng. Nhưng bằng tình thương của bạn bè quốc tế, đã góp sức, góp của để giúp đỡ nước bạn. Nhìn họ có cơm ăn, nhìn nụ cười hạnh phúc của trẻ nhỏ, chắc hẳn trong chúng ta ai cũng thấy ấm lòng, đó không phải hạnh phúc sao? Hay trong tác phẩm “ Chí phèo” của tác giả Nam Cao bằng tình thương giản dị ngây ngô của Nở mà đã đem lại được mục đích sống cho Chí, khởi dậy của cái thiện trong Chí, cho Chí thấy được hạnh phúc mà bấy lâu nay Chí đã không có. Hay tình thương đối với động vật, giúp đỡ con thú quay về với mẹ, nhìn mẹ con thú quấn quít mà bản thân cũng thấy xuyến xao. Còn rất nhiều tình thương khách được trao đi và hạnh phúc được nhận lại.
Song tình thương không phải thương hại. Chúng ta thấy họ khó khăn, chúng ta cần giúp đỡ họ một cách nhiệt tình, thân thiện, bằng cả trái tim. Chúng ta không được thấy người ăn mà vứt cho họ như một cách bố thí. Hành động này là một hành động vô văn hóa. Bạn thân em nhớ đã đọc qua một câu chuyện nói rằng có một bà ăn xin, xin một cô xinh gái, ăn mặc đẹp rút ví đáp tờ 20 ngàn vào tay bà cùng lời nói” Cho bà”. Một người trẻ, có ăn ,có học mà suy nghĩ nông cạn, thiếu văn hóa, Thật đáng phê phán. Chúng ta phải biết phân biệt tình thương với lòng thương hại, không phải cứ chờ, cứ giúp họ mà là tình thương.
Trong cuộc sống, có rất nhiều tấm gương đáng khen ngợi khi biết trao đi tình thương của mình và đón nhận lại hạnh phúc. Chỉ hành động nhỏ như giúp bà cụ qua đường, tìm mẹ cho em bé đi lạc đường, quan tâm giúp đỡ người khác khi gặp hoạn nạn, hay giúp đỡ trẻ em lang thang cơ nhỡ… nhưng cũng có không ít người sống vô cảm, không có tình thương, rất đáng phê phán, họ sẽ phải cô độc và không bao giờ có được hạnh phúc.
“ Tình thương là hạnh phúc của con người” Chúng ta phải có tình thương để đem lại hạnh phúc. Phải nuôi dưỡng tình thương đó lan rộng ra cộng đồng. Không những đem lại hạnh phúc cho người khác mà là hạnh phúc cho chính mình.