Mặt Trời là ngôi sao gần nhất với Trái Đất, nó được hình thành từ những khối khí và bụi bên trong các đám mây khí quyển. Cấu tạo bên trong của Mặt Trời được chia thành nhiều lớp khác nhau, bao gồm lớp khí quyển, lớp quang quyển, lớp niên đại và lớp hạt nhân.
Lớp khí quyển của Mặt Trời bao phủ bề mặt của nó và có độ dày khoảng 300 km. Lớp này chứa nhiều loại khí, bao gồm hidro, helium và nitơ. Điều đặc biệt về lớp khí quyển này là nó có nhiều cấu trúc phức tạp, bao gồm các vùng nóng và lạnh, các vùng có áp suất cao và thấp, và các vùng có chuyển động khác nhau.
Lớp quang quyển là lớp tiếp theo bên trong lớp khí quyển, nó có độ dày khoảng 1.900 km và có nhiệt độ lên đến 6.000 độ C. Lớp này tạo ra sức ép và nhiệt độ cao để phản ứng hạt nhân xảy ra, tạo năng lượng mặt trời.
Lớp niên đại là lớp tiếp theo bên trong lớp quang quyển, với độ dày khoảng 200.000 km. Lớp này chứa nhiều nguyên tử hydro và helium, và chúng được chuyển động liên tục, tạo ra dòng chảy nhiệt và năng lượng.
Lớp hạt nhân là lớp bên trong cùng của Mặt Trời, có độ dày khoảng 20% bán kính của Mặt Trời và là nơi mà các hạt nhân để tạo ra năng lượng của Mặt Trời. Nhiệt độ của lớp hạt nhân lên đến 15 triệu độ C và áp suất lên đến 250 tỷ lần áp suất khí quyển trên Trái Đất.