Trong bài thơ "Đỉnh Núi" của Trần Đăng Khoa, người lính được mô tả như một hình ảnh của sự kiên cường, gan dạ và quyết tâm. Người lính trong bài thơ không chỉ là những người chiến đấu trên chiến trường mà còn là những người mang trong mình tinh thần hy sinh vì đất nước, vì dân tộc. Người lính trong bài thơ được miêu tả như những người "đứng vững trên đỉnh núi" - một hình ảnh mạnh mẽ, kiên định và không bao giờ từ bỏ trước khó khăn. Họ là những người "đứng thẳng, đứng vững, đứng kiêng chân" - thể hiện sự kiên cường, sự quyết tâm và lòng dũng cảm trước mọi thử thách. Người lính trong bài thơ cũng được miêu tả như những người "đứng trước địch, đứng trước thù" - họ không ngần ngại đối diện với nguy hiểm, không sợ hãi trước sự đe dọa. Họ là những người "đứng vững, đứng kiên, đứng không chùn bước" - thể hiện sự quyết tâm và sự kiên định trong việc bảo vệ đất nước, dân tộc. Từ những hình ảnh và miêu tả trên, người lính trong bài thơ "Đỉnh Núi" của Trần Đăng Khoa được thể hiện như những người anh hùng, những người chiến sĩ dũng cảm, sẵn sàng hy sinh tất cả vì tình yêu quê hương, vì sự tự do và độc lập của đất nước. Đó chính là trách nhiệm cao cả và ý nghĩa sâu sắc của người lính trong bài thơ.