LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích sau:

Giúp mình với ạ
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
Câu 3. (5,0 điểm)
Cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong đoạn trích sau:
Anh hạ giọng, nửa tâm sự, nửa đọc lại một điều rõ ràng đã ngẫm nghĩ nhiều:
- Hồi chưa vào nghề, những đêm bầu trời đen kịt, nhìn kĩ mới thấy một ngôi sao xa,
châu cũng nghĩ ngay ngôi sao kia lẻ loi một mình. Bây giờ làm nghề này cháu không nghĩ
như vậy nữa. Và, khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một hình được ? Huống
chi việc của cháu gắn liền với việc của bao anh em, đồng chi dưới kia. Công việc của cháu
gian khổ thể đẩy, chỉ cắt nó đi, châu buồn đến chết mất. Còn người thì ai mà chả "thèm".
hở bác ? Minh sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc ? Đấy, cháu từ nói với
châu thể đẩy. Bác lái xe đi, về Lai Châu cử đến đây dừng lại một lát. Không vào giờ "ấp"
là châu chạy xuống chơi, lâu thành lệ. Châu bằng dung tự hỏi : Cái nhớ xe, nhớ người ấy
thật ra là cái gì vậy ? Nếu là nỗi nhớ phần hoa đô hội thì xoàng. Cháu ở liền trong trạm
hàng tháng. Bác lái xe bao lần dùng, bóp còi toe toe, mặc, cháu gan lì nhất định không
xuống. Ấy thế là một hôm, bác lái phải thân hành lên trạm cháu. Cháu nói: “Đấy, bác
cũng chẳng "thèm" người là gì ? "
- Anh xoay sang người con gái đang một mắt đọc cuốn sách, một mắt lắng nghe,
chân có đung đưa khe khẽ, nói:
- Và cô cũng thấy đẩy, lúc nào tôi cũng có người trò chuyện. Nghĩa là có sách ấy
mà. Mỗi người viết một về.
- Quê anh ở đâu thể ? - Họa sĩ hỏi.
day,
- Quê cháu ở Lào Cai này thôi. Năm trước, cháu tưởng châu được đi xa lắm cơ
hóa lại không Cháu có ông bố tuyệt lắm. Hai bố con cùng viết đơn xin ra linh đi mặt trận
Kết quả : bổ châu thắng cháu một - không. Nhân dịp Tết, một đoàn các chủ lái máy bay
lên thăm cơ quan cháu ở Sa Pa. Không có cháu ở đấy. Các chủ lại cử một chủ lên tận đây.
Chủ ấy nói : nhờ cháu có góp phần phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy,
không quân ta hạ được bao nhiêu phản lực Mỹ trên cầu Hàm Rồng. Đối với cháu, thật là
đột ngột, không ngờ lại là như thế. Chủ lái máy bay có nhắc đến bổ cháu, ôm châu mà lắc
“Thế là một - hòa nhé !". Chưa hòa đâu bác ạ. Nhưng từ hôm ấy cháu sống thật hạnh
phúc. Ơ, bác vẽ châu đấy ư ? Không không, đừng vẽ châu ! Để cháu giới thiệu với bác
những người khác đáng cho bác về hơn
(Nguyễn Thành Long, Lặng lẽ Sa Pa, SGK Ngữ văn 9, tập một
NXB Giáo dục Việt Nam 2007, trang 185)
2
1 trả lời
Hỏi chi tiết
121
2
0
+5đ tặng
Chúc b học tốt, đừng quên chấm cho mình điểm cao nhất nha b iuu:33
Vẻ đẹp của nhân vật anh thanh niên trong truyện ngắn LLSP của Nguyễn Thành Long đã được nhà văn khắc họa thật chân thực, sinh động qua đoạn trích : “Anh hạ giọng, nửa tâm sự…. mỗi người một vẻ”. Trước hết, qua đoạn trích, người đọc thấy được ở anh lòng yêu nghề, đam mê với công việc. Anh sống một mình trên đỉnh núi cao, quanh năm suốt tháng không một bóng người nhưng anh không bao giờ cảm thấy cô đơn bởi anh coi công việc là bạn, là người đồng hành : “Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi, sao gọi là một mình được”. Một quan niệm giản dị nhưng thể hiện một lẽ sống cao đẹp, với anh, khi làm việc, con người với công việc là đôi, là bạn cho nên anh không cảm thấy cô đơn, lẻ loi. Hơn thế nữa, anh còn nhận thức rõ được công việc của mình có mối liên hệ mật thiết với công việc của bao anh anh em đồng chí khác, những người đang cùng anh âm thầm phấn đấu hết mình vì sự nghiệp chung nên không thể gọi là “một mình được”. Và tuy công việc có gian khổ những nếu phải cất nó đi anh “buồn đến chết mất”. Được sống nơi này để làm việc, được cống hiến, với anh, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất cuộc đời. Bên cạnh đó, ta còn thấy ở anh vẻ đẹp của một người sống có lí tưởng, có trách nhiệm. Anh luôn trăn trở về trách nhiệm của bản thân mình với cuộc đời : “Mình sinh là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc?”. Nhận thức đó, cho thấy, anh tuy trẻ nhưng không hời hợt trong suy nghĩ. Anh sống một mình nhưng không cô đơn bởi trong tư tưởng của anh luôn có mục đích sống, lẽ sống tồn tại và nhắc nhở. Anh sống vì mọi người, được cống hiến sức mình cho sự nghiệp chung, cho cộng đồng với anh chính là mục đích sống. Không chỉ vậy, qua những lời trò chuyện của anh, ta còn thấy ở anh sự cởi mở, chân thành và lòng hiếu khách. Chỉ gặp ông họa sĩ và cô kĩ sư một cách tình cờ và trong một thời gian ngắn ngủi – vỏn vẹn chí có 30 phút nhưng anh đã tâm tình cởi mở biết bao điều về công việc và cuộc sống của mình với khách. Anh cứ thủ thỉ, tâm tình trò chuyện như đã quen thân từ bao giờ bởi với anh, được gặp người, được trò chuyện là một niềm hạnh phúc. Không dừng lại ở đó, anh còn là người rất ham học hỏi và quan tâm đến đời sống nội tâm. Sống một mình trên đỉnh núi nhưng anh không cảm thấy cô đơn bởi bên cạnh đó anh lúc nào cũng có sách. Sách giúp anh nâng cao trí tuệ, tri thức, nâng cao hiểu biết và giúp anh khuây khỏa trong những phút giây rảnh rỗi. Sách chính là cầu nối giữa anh với cuộc đời, khiến cuộc sống của anh không cô đơn, buồn tẻ như người ta vẫn nghĩ. Có thể nói, chỉ với một đoạn văn ngắn và qua lời tâm sự của nhân vật, đoạn trích đã cho ta thấy được những vẻ đẹp trong tâm hồn, tình cảm, lối sống của anh thanh niên, anh chính là bàn đạp hiện thân cho vẻ đẹp của những người lao động thời kì mới – thời kì xây dựng CNXH.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư