khổ thơ cuối là hình ảnh vầng trăng tròn và cái giật mình của người lính
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
Khỏ thơ đưa tới chiều sâu triết lý mang tính hàm ý rõ nét.Mở đầu khỏ thơ là hình ảnh vầng trăng tròn vành vạnh.Từ láy vành vạnh đứng sau tính từ tròn nhấn mạnh mức độ tròn đầy của vầng trăng.Sự tròn đầy ấy là biểu tượng phẩm chất quý giá của nhân dân đát nước.Cuộc sống có thể đỏi thay nhưng nhân dân muôn đời ân nghĩa thuỷ chung đất nước muôn đời bất diệt.Từ "cứ" là lời khẳng định cho sự bất diệt ấy.Mặc cho con từng có lúc thờ ơ vô tình coi vầng trăng như người qua đường người dưng không quen biết.Nhưng vầng trăng không 1 lời trách cứ mà chi im phăng phắc.Từ láy phăng phắc diễn tả cái nhìn bao dung của vầng trăng với người lính.Từ cái nhìn ấy đã khiến người lính giật mình.