Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Khi ông Sáu vào chiến khu, ông ân hận vì đã đánh con. Ông dồn hết tình yêu thương của mình để làm một chiếc lược ngà tặng con. Ông vui sướng, “mặt hớn hở như đứa trẻ được quà” khi kiếm được ngà voi. Ông thận trọng, tỉ mỉ và ông phu để làm ra một chiếc lược có khắc dòng chữ “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Lúc nào nhớ con ông lại lấy lược ra ngắm rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng, thêm mượt. Thế nhưng, trong một lần làm nhiệm vụ, ông Sáu đã bị thương nặng. Trước khi nhắm mắt, ông chỉ kịp lấy cây lược đưa cho bác Ba nhờ người bạn gửi về cho con gái của mình.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Buổi chiều sau một ngày mưa rừng, khi tôi đang làm việc dưới mái nhà, bất ngờ tôi nghe thấy tiếng kêu từ đường mòn rừng sâu. Một người đàn ông vội vã chạy đến, tay cầm một khúc gỗ, đưa nó cho tôi như một món quà. Anh ta cắt voẹt chiếc gỗ thành một cây lược nhỏ, cẩn trọng và cố gắng như thợ bạc. Tôi thích ngồi nhìn anh làm và cảm thấy vui khi thấy bui rơi mỗi lúc một nhiều. Anh cắt từng chiếc răng lược một cách tỉ mỉ, và sau một thời gian, cây lược được hoàn thành, được khắc dòng chữ nhỏ: "Yêu nhớ tặng Thu, con của ba". Tuy anh chưa gặp lại con, nhưng cây lược làm anh gợi lại được tâm trạng của mình. Một ngày cuối năm 1958, anh Sáu hy sinh trong một trận đánh lớn của quân Mỹ - người anh bị bắn vào ngực. Trong phút cuối, anh đưa cây lược cho tôi và nhìn tôi một hồi lâu, trước khi nhắm mắt xuôi. Tôi hứa sẽ đưa cây lược đến tận tay con cháu anh.