:Mỗi khi cúi xuống, ngẩng lên, chiếc kính trắng trên mắt bác lại tụt xuống. Đôi bàn tay có những ngón sần sụi, gân guốc đặt vào đâu, chỗ đó lập tức thay đổi và chiếc ghế dần dần lành lại như mới.
Bác thợ đưa tay vuốt mặt, lắc đầu, nói nhanh:
Tôi không quên gì, nhưng..
Vừa nói bác vừa bước tới chiếc ghế do bác vừa chữa, xoa xoa tay để tìm cái gì. Anh em chúng tôi không hiểu đầu đuôi thế nào nữa, cứ trố mắt ra nhìn. Chợt bác khẽ reo lên:
Đây rồi!
Đoạn, bác mở hòm đồ nghề lấy cái búa ra, đeo kính vào, nheo nheo mắt và bất thần vung búa gõ đánh "chát" một cái. Xong bác ngẩng lên, cười, nói với cha tôi:
- Đi được một quãng xa, tôi chợt nhớ còn cái đinh chưa đóng hết đầu đinh. Để vậy, có người sẽ rách quần áo bác ạ!
- Là người tận tụy, cần mẫn, là người có trách nhiệm cao trong công việc. Vẻ đẹp này được thể hiện qua chi tiết bác sửa chiếc ghế một cách tỉ mỉ, cẩn thận.
- Là người có lòng tốt, biết nghĩ cho người khác. Vẻ đẹp này được thể hiện qua chi tiết bác đội mưa gió quay trở lại chỉ để đóng nốt chiếc đinh mà bác đã sơ ý quên chưa đóng hết. Bacs sợ chiếc đinh ấy sẽ làm rách quần áo của người nào đó vướng vào.
CHẤM ĐIỂM NHA.