a) Nội dung chính của đoạn văn là mô tả về giọng nói và nụ cười của một người phụ nữ (có thể là bà hoặc người khác). Giọng nói của người phụ nữ được miêu tả như âm thanh của chuông, sâu lắng và dễ nhớ. Nụ cười của người phụ nữ làm hai con người (có thể là người nói chuyện và người phụ nữ) trở nên dịu dàng, đẹp đẽ và tràn đầy ánh sáng và hạnh phúc.
b) Từ không cùng nhóm trong dãy từ sau là "trầm bổng". Lí do là "trầm bổng" miêu tả một loại giọng nói hay âm thanh có tính chất nghiêm túc, uy nghiêm, trong khi các từ còn lại ("dịu hiền", "ấm áp", "tươi vui") đều liên quan đến sự dịu dàng, ấm áp và tươi vui.
c) Câu văn in đậm trong đoạn văn là: "Khi bà mỉm cười, hai con người đen sẫm nở ra, long lanh, dịu hiền khó tả, đôi mắt ánh lên những tia sáng ấm áp, tươi vui."
- Thành phần câu:
- Chủ ngữ: "hai con người đen sẫm nở ra, long lanh, dịu hiền khó tả, đôi mắt"
- Vị ngữ: "ánh lên những tia sáng ấm áp, tươi vui"
- Trạng ngữ: "Khi bà mỉm cười"
Đây là câu ghép vì có hai nhóm chủ ngữ và vị ngữ, nối với nhau bằng trạng ngữ "khi".