Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Qua những câu thơ trên, ta có thể cảm nhận được những suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc của tác giả về người mẹ.
Trước hết, dòng thời gian như chảy qua tóc mẹ, khiến cho nó dần chuyển sang màu trắng. Điều này gợi lên hình ảnh người mẹ đang dần lớn tuổi, với những sợi tóc bạc. Việc nhìn thấy tóc mẹ đang ngày càng trắng khiến tác giả cảm thấy "nôn nao", tức là bồn chồn, khó chịu. Đây là cảm xúc của sự tiếc nuối và lo lắng trước sự già nua của mẹ.
Bên cạnh đó, dòng thời gian cũng khiến lưng mẹ cứ "cong dần xuống", gợi lên hình ảnh người mẹ đang dần gồng mình lại, sức lực cũng dần cạn kiệt theo năm tháng. Tuy nhiên, một điều đáng chú ý là trong lúc mẹ ngày càng cong lưng, thì con người của tác giả lại ngày một "thêm cao". Điều này cho thấy sự trưởng thành, lớn lên của con người chính là kết quả của những hy sinh, chăm sóc của người mẹ.
Tóm lại, những câu thơ này đã phản ánh tình cảm phức tạp của tác giả đối với người mẹ. Đó là sự tiếc nuối, lo lắng trước sự già nua của mẹ, nhưng cũng là lòng biết ơn vô hạn đối với những hy sinh thầm lặng của mẹ để nuôi nấng, dìu dắt con trưởng thành.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |