1. Chuyển đổi câu dẫn trực tiếp trong đoạn trích của Nguyễn Dữ:
Câu gốc: "Nhớ nói hộ với chàng Trương, nếu còn nhớ chút tình xưa nghĩa cũ, xin lập một đoàn giải oan ở bên sông, đốt cây đền thần chiếu xuống nước, tôi sẽ trở về."
Câu chuyển đổi: Vũ Nương nhân đó cũng gửi tặng một chiếc hoa vàng và nhờ sứ giả nhắn lại với Trương Sinh rằng nếu còn chút tình nghĩa xưa cũ, chàng hãy lập đàn giải oan ở bên sông, đốt cây đèn thần chiếu xuống nước, nàng sẽ trở về.
2. Chuyển đổi câu dẫn trực tiếp trong đoạn trích của Nam Cao:
Câu gốc: “Cái ruột là của con ta. Hỏi còn mồ ma mẹ nó, mẹ nó có thật lủng bụng, để sen mãi, mới để ra được năm mươi đồng bạc tậu.”
Câu chuyển đổi: Sau khi đứa con trai đi, lão nhân tức giận quát mắng rằng cái ruột là của ông ta, hỏi xem còn mồ mả mẹ nó ở đâu, mẹ nó có thật lủng bụng, để sen mãi, mới để ra được năm mươi đồng bạc tậu.
3. Chuyển đổi câu dẫn trực tiếp trong đoạn trích của Trần Thị Ngọc Luyến:
Câu gốc: “Con người sinh ra không phải để tiêu biến như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.”
Câu chuyển đổi: Nhà văn Xu-khôm-lin-ski khẳng định rằng con người sinh ra không phải để sống vô nghĩa như một hạt cát vô danh mà họ sinh ra để lại dấu ấn trên mặt đất và trong trái tim của những người khác.