Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một truyện cổ tích

Kể lại một truyện cổ tích
Viết TLV
2 trả lời
Hỏi chi tiết
34
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Truyện Cổ Tích: Cô Bé Lọ Lem**

Ngày xưa, có một cô bé tên là Lọ Lem sống trong một ngôi nhà nhỏ cùng với mẹ kế và hai chị gái. Mẹ kế của Lọ Lem rất độc ác, bà luôn bắt cô làm tất cả những công việc nặng nhọc trong nhà, từ lau dọn đến nấu ăn, trong khi hai chị gái thì chỉ biết trang điểm và khoe khoang sắc đẹp.

Mặc dù cuộc sống khó khăn, Lọ Lem vẫn luôn lạc quan và mơ ước về một ngày có thể đi dự tiệc, gặp gỡ hoàng tử. Một hôm, tin tức về một buổi dạ hội lớn trong cung điện được loan ra, tất cả các cô gái trong vương quốc đều được mời. Lọ Lem rất háo hức nhưng mẹ kế đã không cho cô đi, bà đã cho hai chị gái mặc những bộ váy đẹp nhất và để Lọ Lem ở lại nhà.

Trong lúc Lọ Lem đang khóc một mình, bất ngờ xuất hiện một bà tiên. Bà thấy Lọ Lem tội nghiệp và quyết định giúp đỡ. Bà tiên biến một quả bí ngô thành một chiếc xe ngựa lấp lánh, bốn con chuột thành ngựa, và bộ váy đơn sơ của Lọ Lem trở thành một chiếc váy lộng lẫy. Nhưng bà tiên cũng cảnh báo Lọ Lem rằng cô phải rời khỏi buổi tiệc trước nửa đêm, nếu không mọi phép thuật sẽ tan biến.

Khi Lọ Lem đến buổi tiệc, tất cả mọi người đều ngạc nhiên trước vẻ đẹp của cô. Hoàng tử ngay lập tức chú ý đến Lọ Lem và họ đã khiêu vũ cùng nhau suốt buổi tối. Nhưng khi đồng hồ điểm vào nửa đêm, Lọ Lem hoảng hốt bỏ chạy, làm rơi một chiếc giày thủy tinh trong lúc rời khỏi cung điện.

Hoàng tử rất yêu thích cô gái bí ẩn đó và quyết định tìm kiếm cô. Ông đã cho người đi khắp vương quốc để tìm chủ nhân của chiếc giày. Cuối cùng, khi đến nhà của Lọ Lem, chiếc giày vừa khít với chân cô. Hoàng tử ngay lập tức nhận ra Lọ Lem và đưa cô trở về cung điện.

Họ kết hôn và sống hạnh phúc mãi mãi. Mẹ kế và hai chị gái của Lọ Lem thì bị trừng phạt vì cách đối xử tồi tệ với cô. Câu chuyện về Lọ Lem đã trở thành một truyền thuyết về lòng kiên trì, sự tốt bụng và sức mạnh của tình yêu.

**Kết luận**: Truyện cổ tích "Cô Bé Lọ Lem" mang đến cho chúng ta thông điệp về sự kiên nhẫn, lòng tốt và sức mạnh của tình yêu. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chỉ cần chúng ta giữ vững niềm tin và hy vọng, những điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta.
1
0
Bảo Nam
06/08 21:19:13
+5đ tặng

Trong kho tàng truyện cổ tích của dân tộc ta, em rất thích các câu chuyện về những nhân vật có tài trí hơn người. Trong đó, em thích nhất là câu chuyện Em bé thông minh.

Câu chuyện bắt đầu tại một làng nọ, có hai cha con tuy nghèo nhưng sống rất hạnh phúc. Đặc biệt là người con trai, không chỉ ngoan ngoãn mà còn vô cùng thông minh. Một hôm, khi hai cha con đang cày ruộng thì gặp sứ giả đến hỏi chuyện. Thì ra, ông ấy được nhà vua phía đi tìm kiếm người những người hiền tài để xây dựng đất nước. Trước câu đố hóc búa của sứ giả, rằng con trâu kia một ngày có thể cày được mấy đường. Thì cậu bé đã dễ dàng hóa giải khi thách đố ngược lại ông ta rằng hãy nói xem ngựa của sứ giả một ngày đi được bao nhiêu bước. Sự tài trí đó của cậu bé đã khiến cậu nhanh chóng được nhà vua chú ý đến. Tuy nhiên, nhà vua vẫn chưa yên tâm nên tiếp tục thử tài cậu. Lần thứ nhất, vua đưa cho làng cậu bé ba con trâu đực cùng ba thúng gạo nếp, yêu cầu sau một năm giao nộp chín con trâu. Tuy nhiên, cậu bé đã lên kinh, đố ngược lại nhà vua, rằng hãy làm cho cha cậu sinh em bé. Còn số trâu và gạo nếp kia, cậu đã cùng ca rlangf đem ra ăn uống no say rồi. Sự thông minh, nhanh nhạy của cậu làm vua rất thích thú. Tuy nhiên, ngài vẫn quyết định thử tài cậu thêm lần nữa. Lần này, nhà vua đã yêu cầu cậu bé mổ một con chim sẻ để làm ra ba mâm cỗ. Nhưng yêu cầu này chẳng làm khó được cậu. Ngay lập tức, cậu bé đem ra một chiếc kim khâu và nhắn nhủ, nhờ nhà vua mài nó thành một con dao để mổ thịt chim. Đến lần này, thì nhà vua hoàn toàn thán phục trước trí tuệ cao siêu của cậu.

Đúng thời gian đó, có sứ giả của nước láng giềng sang thăm. Mục đích là tra tim xem nước ta có người tài hay không, để tiến hành xâm lược. Hắn đưa ra một câu hỏi vô cùng hóc búa để thực hiện mục đích. Cả triều trình cùng nhau căng não nhưng không ai biết cách nào để đưa sợi chỉ mảnh qua đường ruột ốc cả. ẤY vậy mà, ngay khi vừa nghe câu đố, em bé đã đưa ra được câu trả lời ngay. Biết vậy, tên sứ giả vội trở về nước bẩm tấu, rằng không nên tấn công nước ta vì nước ta có người rất tài giỏi. Sau lần đó, cậu bé được phong làm trạng nguyên, và thường xuyên được nhà vua mời sang hỏi về chuyện nước nhà.
Sau khi đọc câu chuyện Em bé thông minh, em rất khâm phục trí tuệ cao siêu, vốn hiểu biết sâu rộng của cậu bé nhỏ tuổi. Và lấy đó làm động lực để cố gắng phấn đấu học tập tốt hơn nữa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
__TVinhh__
06/08 21:21:06
+4đ tặng

Tôi là cô bé bán diêm. Trước đây gia đình tôi cũng khá giả, là một gia đình đầm ấm, hạnh phúc khi được ở bên mọi người. Nhưng thừ khi mà mẹ tôi mất rồi đến bà tôi mất thì gia đình tôi đã tan vỡ. Và tôi đã phải lang thang ngoài đường đi bán những hộp diêm trong ngày đông gió lạnh để kiếm tiền nuôi người bố nghiện rượu của tôi.

     Hôm nay là đêm giao thừa, ngoài trời tuyết rơi xối xả, lạnh buốt. Tôi bước trên đường phố với đôi chân đất, cái đầu trần, quần áo phong phanh và những gói diêm vẫn chưa bán được. Dù trời lạnh lắm nhưng tôi chẳng dám về nhà bởi vì ngày hôm nay chưa bán được bao diêm nào, không có tiền mang về nhà để bố mua rượu chắc ông ấy sẽ tức giận mà đánh chửi tôi. Từ ngày mà mẹ tôi mất rồi đến bà tôi mất thì bố tôi chẳng thèm quan tâm hay lo lắng cho tôi mà chỉ biết vùi đầu vào mà uống rượu.

     Những căn nhà trên phố sáng rực ánh đèn, mùi thơm của ngỗng quay tỏa ra ngào ngạt. Tôi cuộn tròn mình lại ngồi giữa hai bức tường của hai ngôi nhà, làm như vậy thì cũng chẳng để làm tôi ấm hơn mà vẫn cứ cứng đờ ra. Rét quá tôi đành liều quẹt một que diêm, liệu có ấm hơn hay không ?

     Que diêm thứ nhất được quẹt lên, tôi đưa tay gần ngọn lửa nhỏ mà tôi cứ tưởng tôi đang ngồi trước một lò sưởi, cảm giác thật ấm áp biết bao. Nhưng tiếc là đó chỉ là mộng tưởng của tôi. Khi que diêm vụt tắt, thì thực tế tôi vẫn lạnh cóng và ngồi trước bức tường dày đặc và lạnh lẽo chứ không phải chiếc lò sưởi ấm áp kia.

     Tôi tiếp tục quẹt que diêm thứ hai, lần này là một bàn ăn phủ khăn trắng và trên bàn là một con ngỗng quay thơm lừng. Nhưng điều kì lạ là con ngỗng này lại biết đi, nó từ từ trên đĩa nhảy xuống tiến tới tôi với con dao được cắm trên lưng. Que diêm thứ hai lại vụt tắt, thực tế là không có bàn ăn được trải khăn trắng hay ngỗng quay nào cả mà chỉ có chiếc bụng đói và tuyết rơi.

     Quẹt que diêm thứ ba, tôi thấy mình ngồi trước cây thông Noel được trang trí lộng lẫy. Khi tôi hụt hẫm đưa tay về phía cây thông cũng là lúc que diêm chuẩn bị tắt đi. Bỗng tôi thấy một vì sao đổi ngôi rơi xuống. Tôi nghĩ chắc là có ai đó vừa từ dã cõi đời này. Nghĩ vậy là bởi vì tôi nhớ đến bà, bà là người duy nhất yêu quý và quan tâm tôi khi bà òn sống. Que diêm thứ tư vụt sáng lên, ánh sáng bao trùm trước mắt tôi hiện ra một vầng sáng với hình ảnh người bà của tôi đang mỉm cười hiền lành và âu yếm như ngày còn ở bên cạnh tôi. Tô thấy hạnh phúc ấm áp hơn bao giờ hết. Tôi cất tiếng gọi :” Bà ơi ! Bà cho cháu đi cùng bà với nhé !”. Tôi khóc nức nở rồi quẹt hết que diêm còn lại vì muốn níu giữ bà ở lại, tôi không muốn bà rời đi như những thứ mà tôi thấy lúc trước. Bà trông thật đẹp và cao lớn biết bao, bà đưa tay ôm lấy tôi vào lòng và hai bà cháu tôi cùng bay lên trong ánh sáng và niềm hi vọng. Tôi xa dần, xa dần mặt đất. Tôi đã đến được một nơi thật hạnh phúc, không còn đói khát hay đau khổ mà nơi đó có bà, người mẹ thân yêu của tôi.

 

     Sáng hôm sau khi tôi đang ngồi dựa vào tường với đôi má ửng hồng, nụ cười còn vương trên môi. Mọi người xì xào bảo nhau:” Chắc nó muốn sưởi ấm !”. Nhưng không ai biết rằng những điều kì diệu đã xảy ra với tôi khi quẹt những que diêm đó vào đêm hôm qua.

 

     Tôi đang ở một nơi rất xa thế giới thực, tôi rất xót xa cho tôi về chuyện tôi còn sống và tôi cũng rất xót xa cho những đứa trẻ bất hạnh như tôi. Không chỉ ở thế giới này mới hạnh phúc mà đôi khi ở trần gian mỗi người phải được hạnh phúc, có sự yêu thương.

Lê Phúc
bao nhiêu chữ
__TVinhh__
chắc 99% 600 chữ

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo