Câu 1: Chỉ ra phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích? Nhân vật chính trong đoạn trích là ai?
Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích là miêu tả và tường thuật. Nhân vật chính là Từ Đạt và Nhị Khanh.
Câu 2: Nhân vật Từ Đạt được nhắc đến trong đoạn trích là người như thế nào?
Từ Đạt được miêu tả là người có phẩm hạnh cao, tiết kiệm, giữ lễ phép và có mối quan hệ thân thiết với nhà quan Phùng Lập Ngôn.
Câu 3: Theo em tại sao Trọng Quỳ vốn là "Trai tài" lớn lên lại sinh ra lêu lổng?
Trọng Quỳ được miêu tả là người từ nhỏ có tài năng, nhưng khi lớn lên lại có xu hướng sống lêu lổng, không tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc xã hội.
Câu 4: Theo đoạn trích, lề thói nhà họ Từ và nhà họ Phùng khác nhau như thế nào?
Nhà họ Từ được miêu tả là gia đình giản dị, tiết kiệm và giữ lễ nghĩa, trong khi nhà họ Phùng giàu có, xa hoa và chuộng sự dễ dãi.
Câu 5: Em hiểu như thế nào là "lề thói"?
"Lề thói" là những thói quen, phong tục, cách cư xử và nhận thức về đạo đức, phẩm hạnh mà một gia đình, một nhóm người hay một cộng đồng xã hội nào đó tuân thủ và phát triển theo thời gian.
Câu 6: Hành động nào của Nhị Khanh được khen khi về nhà họ Phùng? Việc Nhị Khanh thường khuyên ngăn Trọng Quỳ khi chàng chơi bời lêu lổng cho thấy nàng là người như thế nào?
Nhị Khanh được khen là khi về nhà họ Phùng, cô biết cư xử tôn trọng với họ hàng và được coi là người nội trợ hiền lành. Việc cô thường khuyên ngăn Trọng Quỳ khi chơi bời lêu lổng cho thấy cô là một người có trách nhiệm và quan tâm đến gia đình và xã hội.
Câu 7: Đoạn trích trên gợi cho em cảm nhận gì về nhân vật Nhị Khanh? Từ nhân vật Nhị Khanh em có nhận xét gì về vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam xưa?
Nhị Khanh được miêu tả là một người phụ nữ thông minh, hiền lành và biết cách xử lý tình huống một cách khôn ngoan. Cô là người có lòng yêu thương gia đình và sẵn sàng hy sinh cho hạnh phúc của người thân. Về vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam xưa, từ Nhị Khanh, chúng ta có thể nhận thấy sự tinh tế, nhuần nhuyễn và sự dịu dàng, hòa nhã của nàng, làm một việc bao quát