Những đặc điểm nổi bật:
* Sự linh hoạt trong vai trò: Trong bài thơ, vai trò của "mình" và "ta" thường xuyên hoán đổi. Lúc "mình" chỉ người đi, lúc lại chỉ người ở lại. Sự linh hoạt này tạo nên sự đa nghĩa, gợi mở, khiến cho tình cảm của nhân vật trở nên phong phú và sâu sắc hơn.
* Tạo nên sự gắn kết: Cặp đại từ này giúp tạo nên sự gắn kết mật thiết giữa những con người với nhau, giữa người đi và người ở lại. Nó thể hiện tình đồng chí, đồng đội sâu nặng, tình cảm quê hương đất nước thiết tha.
* Tạo nên không khí thân mật: Cách xưng hô "mình" và "ta" mang đến cảm giác gần gũi, thân mật, làm cho lời thơ trở nên ấm áp, dễ đi vào lòng người.
* Tạo nên sự đối lập và thống nhất: Sự đối lập giữa "mình" và "ta" tạo ra những khoảng cách tâm lý, những nỗi niềm riêng tư. Tuy nhiên, sự thống nhất giữa hai đại từ này lại khẳng định sự gắn bó keo sơn, tình cảm thủy chung.
Ý nghĩa nghệ thuật:
* Tăng cường tính biểu cảm: Cách sử dụng đại từ "mình" và "ta" giúp tăng cường tính biểu cảm cho bài thơ, làm cho lời thơ trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.
* Khắc họa tâm lý nhân vật: Qua cách sử dụng đại từ này, Tố Hữu đã khắc họa thành công tâm lý của những con người trong hoàn cảnh chia ly, lưu luyến.
* Tạo nên âm hưởng dân ca: Cách xưng hô thân mật, gần gũi này gợi nhớ đến những câu ca dao, dân ca quen thuộc, tạo nên âm hưởng dân tộc đậm đà.