Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Phân tích nghệ thuật xây dựng nhân vật Du trong truyện ngắn Cái chết của con Mực của tác giả Nam Cao

phân tích nghệ thuật xây dựng nhân vật Du trong truyện ngắn cái chết của con Mực củ tác giả Nam Cao
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
2.202
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong truyện ngắn "Cái chết của con Mực" của Nam Cao, nhân vật Du được xây dựng một cách tinh tế và sâu sắc, phản ánh những đặc điểm xã hội cũng như tâm lý con người trong bối cảnh xã hội Việt Nam đầu thế kỷ 20. Dưới đây là phân tích nghệ thuật xây dựng nhân vật Du trong tác phẩm này.

### 1. Tính cách nhân vật:
- **Tính nhạy cảm và trăn trở**: Du là người nhạy cảm trước cái đẹp và cái chết. Sự chú ý của Du đến cái chết của con mực không chỉ đơn thuần là một sự kiện mà còn phản ánh những suy tư về cuộc sống, về giá trị của sự sống và cái chết.
- **Ý thức về bản thân và cuộc sống**: Du có sự tự vấn về vai trò của mình trong cuộc sống. Anh không chỉ là một người bình thường mà còn có những trăn trở, mối quan tâm sâu sắc đến những điều xung quanh.

### 2. Nghệ thuật miêu tả:
- **Miêu tả tâm lý sâu sắc**: Nam Cao sử dụng lối miêu tả tâm lý tinh tế để khắc họa những suy nghĩ, cảm xúc của Du. Qua cách suy nghĩ và hành động của Du, người đọc dễ dàng nhận thấy những xung đột nội tâm mà anh trải qua.
- **Tượng trưng và ẩn dụ**: Con mực trong truyện không chỉ đơn giản là một con vật mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự sống, cái đẹp và cái chết. Cái chết của con mực trở thành một phép ẩn dụ cho sự tàn phai trong cuộc sống của con người.

### 3. Ngôn ngữ và giọng điệu:
- **Ngôn ngữ tự nhiên, gần gũi**: Nam Cao sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng vẫn đủ để truyền tải những suy tư sâu sắc của Du. Giọng điệu này giúp nhân vật trở nên sống động và dễ gần hơn với người đọc.
- **Tính triết lý**: Những suy nghĩ của Du thường mang gam màu triết lý, thể hiện những quan điểm sâu sắc về cuộc sống, cái chết, và mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên.

### 4. Sự phát triển nhân vật:
- **Biến chuyển tâm lý**: Qua câu chuyện, Du trải qua những cảm xúc và suy nghĩ khác nhau trước cái chết của con mực, từ đau xót, tiếc nuối, đến những câu hỏi lớn về cuộc sống. Sự phát triển này tạo ra chiều sâu cho nhân vật, mang đến cho người đọc một cái nhìn rõ nét hơn về tâm hồn của anh.

### 5. Mối quan hệ với các nhân vật khác:
- **Tương tác với môi trường xung quanh**: Mối quan hệ của Du với các nhân vật khác trong truyện cũng góp phần làm nổi bật tính cách của anh. Sự đối lập giữa Du và những nhân vật khác thể hiện cái nhìn độc đáo của anh về cuộc sống, cũng như những trăn trở mà chỉ có Du mới cảm nhận được.

### Kết luận:
Nhân vật Du trong "Cái chết của con Mực" của Nam Cao là một hình mẫu tiêu biểu cho sự nhạy cảm và trăn trở của con người trước cuộc sống và cái chết. Qua việc xây dựng nhân vật này, Nam Cao không chỉ phản ánh được tâm lý nhân vật mà còn thể hiện những triết lý sâu sắc về cuộc sống, và giá trị của nó trong bối cảnh xã hội lúc bấy giờ. Sự tinh tế trong ngôn từ, cách miêu tả tâm lý, cùng với việc sử dụng biểu tượng và ẩn dụ đã tạo nên một nhân vật sống động, gần gũi và đáng để người đọc suy ngẫm.
1
0
Heyy
09/08 20:42:23
+5đ tặng

Trong truyện ngắn “Cái chết của con Mực” của Nam Cao, nhân vật Du được xây dựng với những đặc điểm độc đáo, phản ánh sâu sắc những mâu thuẫn nội tâm và xã hội. Du là một người nông dân nghèo khổ, sống trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng vẫn giữ được lòng tự trọng và nhân cách cao đẹp. Nhân vật này không chỉ phản ánh nỗi khổ cực của người dân lao động mà còn thể hiện sự xung đột nội tâm khi phải đối mặt với những lựa chọn khó khăn.Tác giả đã khắc họa Du bằng các tình tiết và hành động cụ thể, từ việc Du đau đớn trước cái chết của con Mực cho đến sự giằng xé khi phải quyết định xử lý con mực, giúp người đọc hiểu rõ hơn về tâm trạng và cảm xúc của nhân vật. Sự chăm sóc tỉ mỉ của Du đối với con mực trước khi nó chết không chỉ thể hiện lòng yêu thương động vật mà còn là sự biểu hiện của tình cảm và trách nhiệm của một con người nghèo khó nhưng nhân hậu.

Nghệ thuật xây dựng nhân vật Du trong truyện không chỉ dừng lại ở việc mô tả hành động mà còn qua những lời thoại và phản ứng của nhân vật đối với các tình huống xung quanh. Những mâu thuẫn nội tâm của Du được thể hiện rõ ràng qua việc đấu tranh giữa lòng tự trọng và sự cần thiết phải chấp nhận sự hy sinh để cải thiện cuộc sống. Sự đa chiều trong tính cách của Du được Nam Cao khắc họa một cách tinh tế, từ những hành động nhỏ nhặt đến những suy nghĩ sâu xa.Đặc biệt, Nam Cao sử dụng hình ảnh con mực như một biểu tượng của sự nghèo đói và đau khổ, đồng thời thể hiện sự đấu tranh nội tâm của Du khi phải quyết định giữa sự sống và cái chết. Tính cách của Du được phát triển qua những mâu thuẫn và sự đối diện với hiện thực khắc nghiệt, từ đó làm nổi bật sự đau đớn và bất lực của nhân vật.Nhân vật Du không chỉ là hình mẫu của người nông dân Việt Nam trong thời kỳ khó khăn mà còn là biểu hiện của những giá trị nhân văn cao cả trong xã hội. Qua Du, Nam Cao đã khắc họa sâu sắc tâm trạng và cảm xúc của con người trong bối cảnh xã hội đầy thử thách. Nhờ vào những chi tiết nghệ thuật tinh tế, nhân vật Du trở thành một hình mẫu đáng nhớ trong văn học hiện thực của Nam Cao.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Ozzy TK
09/08 20:44:49
+4đ tặng
Truyện ngắn “cái chết của con Mực” kể về số phận của một con chó, được mọi người gọi với tên là Mực. Chính vì có nhiều tật xấu trong người nên con chó này đã được người ta định ngày giết, nhưng may mắn thay có nhiều lí do nên ngày xử con Mực liên tục bị hoãn lại. Nhưng rồi ngày giết thịt cuối cùng cũng tới, người ta lấy con Mực ra giết thịt để ăn mừng sự trở về sau nhiều năm xa nhà của người con trai tên Du. Và rồi chính Du là người được giao việc giết thịt nó, là một người sở hữu lòng yêu thương con vật tình cảm của Du dành cho con Mực cũng vậy, nhưng vì muốn bản thân là một con người mạnh mẽ trong mắt mọi người, đặc biệt muốn có tinh thần như bao người xung quanh nên anh cũng đã đồng tình để giết Mực. Nhưng sau đó mực bị bắt giết anh lại hối hận và nghẹn ngào khóc.

Đọc một chữ ta cảm được sự độc lập của cốt truyện, nhưng khi đọc từng câu từng chữ trong “Cái chết của con Mực” lại thấy những liên kết sâu sắc đến nỗi khiến trái tim con người phải lay động. Lay động vì niềm thương cảm cho số phận của con Mực khi được đón nhận trong một ngôi làng với quan niệm mang tính tập quán cổ hủ, lay động vì sự nhu nhược của một cá nhân trước sức mạnh của tập thể. Đồng thời Cái chết của con Mực cũng là phương diện để phản ánh giá trị của bản thân trước sức mạnh của xã hội, đặc biệt là một xã hội đề cao tập quán. Cũng chính lối sống đó đã đưa loài người vào cạm bẫy của xã hội, họ sẵn sàng từ bỏ giá trị cốt lõi của bản thân để theo đuổi cái nhìn của người khác. 
Xuyên suốt câu chuyện là tình huống mọi người tìm cách bắt và giết con Mực. Tình huống vô cùng giản đơn này lại chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc, gắn với cuộc đấu tranh nội tâm giằng xé của nhân vật Du. Chỉ vì để xổng con chó và trước cái “tủm tỉm cười” của đứa em, Du đã quên luôn cái lòng yêu thương đối với con vật từng là bạn cũ của mình, để trở nên tức giận, tức giận vị tự ái, khi thấy mình yếu ớt hơn cả con Hoa, yếu ớt đến nỗi một con chó đã được úp sẵn mà cũng để sổng. Du giận con Mực, cho rằng chính vì nó mà mình bị người khác cười nhạo.Khi con chó không chịu ăn cơm mà giật mình bỏ chạy, trong lòng Du dấy lên những cảm xúc phức tạp: thương, hối hận hay là thẹn. Du vẫn thương con chó tội nghiệp, hối hận vì hành động vào hùa giết nó hôm trước đã để lại trong trí nhớ của nó một kí ức hãi hùng. Nhưng Du vẫn thẹn, thẹn vì đã để sổng con chó, và mỗi lần nhìn thấy con chó, cái sự vụng về hôm trước của Du lại hiện về. Có thể thấy, Du là một người không có chính kiến, lòng nhân trong anh không đủ mạnh để mà lấn át cái tự ái nhỏ nhen của bản thân, chứ chưa nói gì đến việc đủ sức mạnh để lên tiếng bảo vệ con Mực, khuyên nhủ hay cấm mọi người giết con Mực. Rồi cái tự ái nhỏ nhen trong Du lại bốc lên cao. Thay vì tự nhìn nhận để thay đổi mình, để hiểu ra sự mất bình tĩnh mất cân bằng nội tâm là do sự nhu nhược của chính mình, thì Du lại đổ lỗi cho con Mực. Sau cùng thì chàng bực mình: chàng nhận ra rằng một con chó đã làm mất sự bình tĩnh của tâm hồn chàng. Suy nghĩ này khiến Du có quyết tâm giết con Mực. Như vậy đến đây, với sự thiếu chính kiến, không dám đối lập với tập tính của đám đông, Du đã chấp nhận từ bỏ lòng nhân ái của chính mình. Du đi đến một kết luận rất phi nhân, một kết luận cho thấy sự thất bại thảm hại của chàng trong cuộc đấu tranh với chính mình: Chàng muốn có đủ can đảm để giết người. Phải dám giết mà không run tay khi cần phải giết. Còn làm được trò gì nữa nếu chỉ giết một con chó mà tim cũng đập? Kết luận đó khiến Du quyết tâm giết con Mực. Nhưng khi nhìn cái điệu bộ đáng thương của con vật đang nằm ngủ, lòng quyết tâm lại tiêu tan. Hành động dùng gậy vụt con chó tới tấp chỉ là một hành động cứu vớt cho những quyết tâm trước đó, để rổi sau hành động đó, chàng lại đi đến một quyết định khác hẳn: Chàng thấy toát mồ hôi và nhất định không giết con chó nữa.  Nhưng sự nhất định ấy vẫn chưa phải là thái độ cuối cùng. Khi con chó bị người ta bắt vì ngủ quên trong sân, chính Du lại kêu lên: Ðè chặt, thật chặt, đừng buông nó ra nó cắn đấy. Và khi con chó kiệt sức, không giãy giụa nữa thì Du lại thương cảm. Nhưng anh cũng không dám bộc lộ cái thương cảm ấy ra ngoài, hẳn là sợ người khác chê cười. Anh chỉ nghẹn ngào nén khóc.

Từ phân tích diễn biến của tình huống, ta thấy Du không phải người ác, mà là một kẻ nhu nhược, thiếu quyết đoán, không dám dũng cảm đứng về phía cái thiện. Anh hành xử theo đám đông, muốn giống đám đông, muốn được đám đông công nhận, để rồi lương tâm lại bị giằng xé, bởi những hành động đó đi trái với lương tâm của chính mình.

Có thể trước đó bản thân Nam Cao là một nhà văn, nhưng sau tác phẩm “Cái chết của con Mực” chúng ta có thể nhìn Nam Cao với hào quang của một người nghệ sĩ. Ông không chỉ đem đến một chủ đề mang tính nhân văn vô cùng lớn mà chung một ánh hào quang đó là sự tỏa sáng của nghệ thuật sử dụng một cách linh hoạt tài tình vì vậy chừng đó yếu tố đã cho ta thấy cái mới mẻ trong văn chương của Nam Cao là vô cùng lớn. 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×