Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ ''Nhớ đồng '' của Tố Hữu

viết bài văn ghi lại cảm xúc của em về bài thơ ''Nhớ đồng '' của Tố Hữu
2 trả lời
Hỏi chi tiết
26
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Bài thơ "Nhớ đồng" của Tố Hữu đã chạm đến trái tim tôi với một cảm xúc sâu sắc và chân thành về quê hương và những kỷ niệm gắn bó với mảnh đất thân thương. Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, tác giả đã khéo léo khắc họa hình ảnh đồng quê Việt Nam, nơi có cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào.

Khi đọc "Nhớ đồng", tôi cảm nhận được nỗi nhớ quê da diết của Tố Hữu. Những hình ảnh cụ thể như cánh đồng xanh mướt, tiếng chim hót, hay làn gió nhẹ đều hiện lên sống động, như một bức tranh hữu tình. Qua từng câu chữ, tôi như cảm nhận được hơi thở của đất trời, sự tràn đầy sức sống của không gian quê hương. Chính những hình ảnh gần gũi ấy đã gợi cho tôi nhớ về những buổi chiều ngồi dưới tán cây, những lần thả diều cùng bạn bè, hay những kỷ niệm giản dị mà quý giá.

Nỗi nhớ quê hương trong bài thơ không chỉ là nỗi nhớ về cảnh sắc mà còn là nỗi nhớ về con người. Tố Hữu đã làm nổi bật tình cảm gắn bó giữa con người với quê hương, giữa những người đã sống và lớn lên trong không gian bình dị ấy. Điều này khiến tôi cũng cảm thấy yêu thương quê hương mình hơn, dù quê hương có thể không hoàn hảo nhưng luôn mang trong mình những kỷ niệm đẹp.

Ngoài ra, "Nhớ đồng" còn mang trong mình một tâm sự sâu lắng về nỗi đau của những cuộc chia ly, của những mất mát trong cuộc sống. Khi Tố Hữu viết về nỗi nhớ, tôi không chỉ thấy được tình yêu quê hương, mà còn nhận thấy sự trăn trở và khát khao tìm về nguồn cội, về chốn bình yên trong tâm hồn.

Tóm lại, "Nhớ đồng" của Tố Hữu là một bài thơ tuyệt đẹp, không chỉ thể hiện tình yêu quê hương mãnh liệt mà còn truyền tải những lớp lang cảm xúc phong phú. Khi đọc bài thơ, tôi không chỉ đơn thuần là người thưởng thức nghệ thuật mà còn là một phần trong dòng chảy cảm xúc mà tác giả đã vẽ nên. Nó khiến tôi nhớ về quê hương, về những ký ức trong trẻo, và làm cho tôi thêm yêu cuộc sống nơi mình đang sống.
0
0
+5đ tặng

Tố Hữu là một trong những nhà thơ tiêu biểu của nền văn học hiện đại Việt Nam. Đến với thơ ông, ta bắt gặp những áng thơ tràn đầy niềm tin và lý tưởng cách mạng. Tập thơ "Từ ấy" của ông tiêu biểu cho hồn thơ sục sôi và nhiệt huyết ấy. Trong đó, bài thơ "Nhớ đồng" nổi bật lên như một trong những tác phẩm hay nhất. Bài thơ được viết trong hoàn cảnh Tố Hữu bị cầm tù nơi ngục tối. Đây là tiếng lòng tha thiết và nỗi nhớ quê hương khôn nguôi của tác giả. Mở đầu bài thơ là nỗi nhớ, tiếng thơ tựa như tiếng hát yêu thương, bộc lộ nỗi cô đơn và nỗi mong nhớ sâu thẳm nơi đáy lòng của người chiến sĩ cách mạng:

"Gì sâu bằng những trưa thương nhớ

Hiu quạnh bên trong một tiếng hò"

Lối so sánh độc đáo của tác giả gợi lên nỗi nhớ da diết đầy xúc cảm. Không có gì thương và buồn hơn những ngày trưa nhớ quê nhà. Càng nhớ lại càng cô đơn, nỗi nhớ càng rộng lớn bao nhiêu thì nỗi cô đơn càng ngập tràn bấy nhiêu. Một tiếng hò tình quê cất lên thắm thiết, mang theo nỗi nhớ cồn cào, hay tiếng hò ấy là tiếng lòng hiu quạnh, lạnh giá, đơn độc của nhà thơ nơi chốn tù đày đau thương. Niềm mong nhớ ấy cứ khắc khoải, chực chờ, bao hình ảnh quê hương dần hiện về trong tâm khảm. Càng nhớ càng thương lại càng buồn trĩu nặng:

"Đâu gió cồn thơm đất nhả mùi

Đâu luồng tre mát thuở yên vui

Đâu từng ô mạ xanh mơn mởn

Đâu những nương khoai sắn ngọt bùi

Đâu những đường con bước vạn đời

Xóm nhà tranh thấp ngủ im hơi

Giữa dòng ngày tháng âm u đó

Không đổi nhưng mà trôi cứ trôi"

Nơi chốn quê nhà thương yêu ấy có biết bao vẻ đẹp, bao dấu ấn không thể nào quên được. Đó là những gì đẹp đẽ nhất mà chỉ có ở chốn quê hương mình, không nơi đâu có thể thay thế được. Đó là hương gió nhẹ nhẹ hòa trong mùi đất lành thơm ngát, là những luồng tre xanh tỏa bóng mát chiều hè. Quê hương ấy còn là những cánh đồng có ô mạ xanh tươi, nơi có những người dân cày một nắng hai sương lam lũ, chân chất, thật thà. Và đó còn là những ruộng nương khoai sắn ngọt bùi, những mái nhà tranh ấm êm bình dị, tuy nghèo khó mà tấm lòng bao la, chứa chan tình người dành cho nhau. Cảm xúc theo nỗi nhớ trào dâng trong lòng, tiếng thơ mang theo biết bao tâm tình trong sâu thẳm tâm hồn. Điệp từ "Đâu" đứng ở đầu câu vừa như một câu hỏi tu từ lại vừa như đang kiếm tìm chút gì đó thân thuộc của những ngày xưa nơi quê nhà, khi mà chưa có chiến tranh, mất mát, đau thương. Đâu rồi những khung cảnh của ngày xưa, hiện tại sao thấy trống vắng và hụt hẫng đến vậy. Đâu chỉ có cảnh vật quê hương, nỗi nhớ đó còn hướng về những con người của miền quê. Những người lao động cần cù nhẫn nại, qua bao gian khó vẫn kiên cường tranh đấu, vẫn hăng say với lao động. Nhà thơ nhắc đến họ bằng tình yêu và niềm kính trọng:

"Đâu những chiều sương phủ bãi đồng

Lúa mềm xao xác ủ ven sông

Vẳng lên trong tiếng xe lùa nước

Một giọng hò đưa hố não nùng."

Dù có vất vả mệt nhọc, có khó khăn chồng chất thì những người nông dân vẫn giữ vững niềm tin và lạc quan trong gian khó. Vẫn cất lên giọng hò tha thiết xua tan những âm u, não nề. Bao kỉ niệm vẫn vậy, vẫn còn đó, vẫn được giữ mãi trong kí ức của nhà thơ. Khi nỗi nhớ cứ ngày một lớn thì kỉ niệm cũng theo dòng cảm xúc ùa về trong tâm tưởng. Nỗi nhớ làm sao ai có thể ngăn được. Một lần nữa, nhà thơ phải thốt lên nghẹn ngào:

"Gì đâu bằng những trưa thương nhớ

Hiu quạnh bên sông một tiếng hò"

Biết bao vẻ đẹp xưa hiện về khiến lòng người không khỏi khắc khoải, nhớ thương. Nhưng đâu ai có thể sống mãi với quá khứ, hiện tại luôn là thứ khiến con người phải trăn trở, đấu tranh:

"Đâu dáng hình quen, đâu cả rồi

Sao mà cách biệt, quá xa xôi

Chao ôi thương nhớ, chao thương nhớ

Ôi mẹ giờ xa đơn chiếc ơi!"

Thực tại sao phũ phàng quá đi thôi, chỉ có nhà thơ đang nơi đây một mình một cõi. Bao cách biệt xa xôi thấm dần vào nỗi buồn kẻ cô đơn, những điều thân thuộc, bóng mẹ già cũng xa rồi, chỉ còn lại nỗi thương nhớ cứ dằn vặt mãi không thôi. Những lời cảm thán "Chao ôi","Ôi" cất lên nghe ngậm ngùi mà thê lương quá. Ta như cảm nhận được nỗi xót xa, đắng cay hòa trong từng lời thương nhớ. Tố Hữu - một nhà thơ, một chiến sĩ cách mạng yêu quê hương đất nước mình bằng một tấm lòng thiết tha và trọn vẹn. Tâm hồn luôn hướng về nguồn cội, về dân tộc và tổ quốc thân thương, gắn bó với nhân dân, cùng nhân dân lao động. Dẫu trong ngục hiểm nguy, khó khăn, ông vẫn hướng về cuộc sống ngoài kia với những nỗi đau của dân tộc. Không chỉ là nhân dân và đồng quê, Tố Hữu còn tìm về mình của những ngày xưa qua nỗi nhớ:

"Đâu những ngày xưa tôi nhớ tôi

Băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời

Vẩn vơ theo mãi vòng quanh quẩn

Muốn thoát, than ơi, bước chẳng rời."

Ai cũng có cho mình một quá khứ và Tố Hữu cũng vậy, nhà thơ nhớ về những tháng ngày đầy gian nan khi đi tìm lẽ sống, kiếm lẽ yêu đời nhưng vẫn mãi một vòng quanh quẩn, chẳng tìm đâu ra một lối thoát cho cuộc sống chính mình. Nhưng rồi, mọi chuyện cũng trôi qua và trở nên tốt đẹp hơn khi bắt gặp được lý tưởng cách mạng sáng soi:

"Rồi một hôm nào, tôi thấy tôi

Nhẹ nhàng như con chim cà lơi

Say đồng hương nắng ưa ca hát

Trên chín tầng cao bát ngát trời"

Lòng đầy hưng phấn, nhẹ nhàng khi tìm thấy chính niềm yêu trong lựa chọn của mình. Sự phấn khởi, hăng say, tự hào và khát khao cuộc sống được cất lên như một nốt nhạc tươi vui giữa cuộc đời. Còn gì vui hơn khi được sống với chính mình, có được sự nhẹ nhàng trong tâm khảm và được là chính mình? Hình ảnh so sánh niềm "nhẹ nhàng" với cánh chim thật độc đáo và ấn tượng, đó phải chăng đâu chỉ là niềm vui riêng mà còn là niềm vui chung cùng với thiên nhiên, đất trời.

"Gì sâu bằng những trưa thương nhớ

Ôi ruộng đồng quê hương nhớ ơi!"

Bài thơ kết thúc bằng lời thơ được lặp lại đầy ắp một niềm thương, niềm khắc khoải khôn nguôi. Có lẽ, nỗi nhớ mãi vẫn sục sôi, cuộn trào trong trái tim người thi sĩ yêu nước.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Thỏ Ngọc
21/08 14:08:05
+4đ tặng

Bài thơ "Nhớ đồng" của Tố Hữu đã để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ đơn thuần về một không gian quen thuộc, mà còn là nỗi lòng của một con người yêu quê hương, yêu tự do, nhưng đang bị kìm kẹp trong cảnh tù đầy.

Ngay từ những câu đầu tiên, em đã cảm nhận được nỗi nhớ da diết của tác giả khi anh gợi lại những hình ảnh thân thuộc của làng quê: "Gió thổi rơm vàng khô bay khắp ruộng/ Mùi rơm rạ thơm nồng". Hình ảnh đồng quê hiện lên một cách giản dị, chân thật, nhưng ẩn chứa bên trong là nỗi nhớ, nỗi khát khao trở về của tác giả. Đó không chỉ là nỗi nhớ về những cảnh vật, mà còn là nhớ về một phần tâm hồn, một phần cuộc sống đã bị mất đi.

Đặc biệt, em cảm nhận được sự u uất, nặng nề trong từng câu thơ khi tác giả nói về cảnh tù đày, sự giam cầm: "Mắt ta đẫm lệ nhìn trăng trắng/ Lòng ta lạnh giá bởi khối đau". Những câu thơ này như những tiếng nấc nghẹn ngào, bộc lộ nỗi cô đơn, tuyệt vọng khi bị tước đoạt tự do. Tuy nhiên, ngay cả trong cảnh ngộ đó, tác giả vẫn giữ trong mình niềm tin, niềm hy vọng vào ngày mai, vào một tương lai tươi sáng hơn.

Qua bài thơ, em cảm nhận được tình yêu quê hương sâu đậm của Tố Hữu, đồng thời hiểu hơn về nỗi khổ đau, sự đấu tranh kiên cường của người chiến sĩ cách mạng. "Nhớ đồng" không chỉ là nỗi nhớ về một không gian, mà còn là nỗi nhớ về tự do, về cuộc sống thanh bình mà mỗi người dân Việt Nam đều khao khát. Bài thơ là tiếng lòng của một con người luôn hướng về quê hương, về tương lai tươi sáng của dân tộc.         
Cho mình 672 xu nha cậu ơiii
                                                                                                                 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 11 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo