Bài thơ "Tre Việt Nam" của Nguyễn Duy là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu sâu sắc và niềm tự hào của tác giả về cây tre – biểu tượng văn hóa và tinh thần của dân tộc Việt Nam.
Cảm xúc của nhà thơ khi viết về cây tre thể hiện qua những hình ảnh gần gũi, thân thương, và qua đó, Nguyễn Duy đã khắc họa hình ảnh cây tre như một biểu tượng cho sự kiên cường, bất khuất và nhân hậu của người Việt Nam. Cây tre, với những đặc điểm như mộc mạc, giản dị nhưng vô cùng bền bỉ và mạnh mẽ, là đại diện cho tinh thần đoàn kết, kiên cường vượt qua mọi khó khăn của dân tộc.
Trong bài thơ, Nguyễn Duy không chỉ mô tả cây tre với vẻ đẹp ngoại hình mà còn gửi gắm những triết lý sống, những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc. Từ hình ảnh cây tre, tác giả bày tỏ lòng biết ơn đối với thiên nhiên, với những giá trị truyền thống và tinh thần dân tộc đã nuôi dưỡng, bảo vệ và gắn kết con người Việt Nam qua bao thế hệ.
Qua đó, cảm xúc chủ đạo của nhà thơ trong bài thơ "Tre Việt Nam" là tình yêu sâu đậm và niềm tự hào về dân tộc, về những giá trị văn hóa và tinh thần mà cây tre đại diện. Tre không chỉ là một loài cây mà còn là biểu tượng sống động của sức mạnh, của tinh thần và của tình yêu quê hương đất nước.