LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài nắng đã Hanh rồi gợi cho em những suy nghĩ gì

cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài nắng đã Hanh rồi gợi cho em những suy nghĩ gì
3 trả lời
Hỏi chi tiết
243
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Bài thơ "Nắng đã Hanh rồi" của nhà thơ Thanh Hữu mang đến nhiều cảm xúc sâu lắng và ý nghĩa. Nhân vật trữ tình trong bài thơ thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và tâm hồn con người, tạo nên một bức tranh sống động về mùa xuân đang về.

Cảm xúc của nhân vật trữ tình có thể được chia thành nhiều giai điệu khác nhau. Đầu tiên, có sự phấn khởi, vui tươi khi nắng đã xuất hiện, báo hiệu sự sống mới, niềm hy vọng, và sức mạnh của thiên nhiên. Điều này gợi cho em những suy nghĩ về sức mạnh hồi sinh của cuộc sống, về khả năng vượt qua khó khăn và tìm lại niềm vui, giống như những tia nắng sáng xua tan bóng tối.

Bên cạnh đó, cảm xúc cũng có phần hoài niệm, nhớ về những khoảnh khắc đẹp trong quá khứ. Cách mà nhân vật trữ tình liên kết những trải nghiệm cá nhân với vẻ đẹp của thiên nhiên gợi cho em sự trân trọng những kỉ niệm, và tình yêu dành cho quê hương. Điều này khiến em suy nghĩ về vai trò của thiên nhiên trong cuộc sống con người và những tác động mà nó mang lại.

Ngoài ra, bài thơ cũng chứa đựng một thông điệp về sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên. Những cảm xúc ấy khiến em nhận ra rằng, cảm xúc và tâm trạng của con người thường gắn liền với sự chuyển động của thiên nhiên. Khi thiên nhiên tươi đẹp, tâm hồn con người cũng trở nên rạng rỡ và tràn đầy sức sống.

Tóm lại, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong "Nắng đã Hanh rồi" gợi cho em nhiều suy nghĩ về cuộc sống, tình yêu quê hương, và sự kết nối giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ là nguồn cảm hứng, khơi dậy trong em những tình cảm yêu thương và hy vọng cho tương lai.
2
0
Nhi
23/08 21:35:12
+5đ tặng

bài thơ “Nắng đã hanh rồi” của Vũ Quần Phương vừa là một bức tranh thiên nhiên đẹp về quê hương vừa mang chút tình bâng khuâng thương của nhân vật trữ tình về người em gái phương xa.

Qua cảm nhận tinh tế của nhân vật trữ tình, cảnh vật quê hương hiện lên thật đẹp với nắng vàng hanh, với tiếng sếu vang vọng, mây trắng xếp làn, khói ủ mộng yên lành, với xôn xao tre mía.. Cảnh bình dị mà yên bình, thơ mộng quá.

Mỗi câu thơ là một nét vẽ tài tình tạo nên bức tranh sống động, có hồn về khung cảnh quê hương. Chắc hẳn Vũ Quần Phương phải là người yêu thiên nhiên, yêu quê hương tha thiết mới có những cảm nhận tinh tế ấy và mới có thể thổi hồn vào cảnh và khiến chúng trở nên lung linh như vậy.

Khung cảnh thiên nhiên trước sân nhà tiêu điều, hiu hắt. Tác giả sử dụng láy vần “ay” mở rộng không gian trước sân nhà vào mùa đông. Nhà thơ nhắc đến nhân vật “em xa nhà” thể hiện những nỗi niềm nhớ nhung với cô gái ở xa.

Câu hỏi tu từ “em có muốn…” Bộc lộ những cảm xúc khát khao được ở gần người con gái đang ở phương xa. Cảnh nắng chiều luôn là một cảnh gợi nhớ đến nỗi niềm nhớ mong vì buổi chiều là lúc con người sum họp sau một ngày dài, cũng là lúc ngôi nhà chợt thấy thiếu vắng vì một người con gái đang ở xa.

 

Qua các khổ thơ, ta thấy được tác giả chú trọng về việc gieo vần ở cuối câu thơ, tạo nên một nhịp cố định cho cả bài thơ. Như khổ 1, vần được gieo là vần “ay”’: bay, gày, hay. Hay như khổ 2, vần được gieo ở đây là vần “anh”: tranh, lành, cành. Mỗi vần sẽ được gieo ở câu 1, 2 và 4 của khổ thơ. à Dễ dàng bắt được nhịp điệu, âm tiết của bài thơ.

Không chỉ là bức tranh đẹp về cảnh quê, bài thơ còn chất chứa nỗi lòng của nhân vật “anh” gửi tới người “em” phương xa khi mùa đông về: “Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong” – Câu hỏi tu từ vang lên mang theo cả nỗi nhớ mong, khát khao gặp gỡ đến da diết của anh về em. Tình yêu thiên nhiên quyện hòa trong tình yêu đôi lứa đã mang đến những dư vị đặc biệt, cảm xúc lắng sâu cho bài thơ “Nắng đã hanh rồi”.

Cảm nhận bài thơ Nắng đã hanh rồi

Khung cảnh thiên nhiên luôn là một đề tài khiến cho các tác giả có thêm cảm hứng trong văn thơ. Đây là một đề tài được cả các thi sĩ thời xưa và nay yêu thích. Trong dòng thơ hiện đại, nhà thơ Vũ Quần Phương đã tạo ra một bức tranh để lại nhiều ấn tượng cho bạn đọc. Đó chính là tác phẩm Nắng đã hanh rồi, được trích từ tập Hoa trong cây, Những điều cùng đến, Vết thời gian. Tác phẩm đã cho người đọc thấy được một bức tranh mùa đông tuyệt đẹp và vô cùng ấn tượng.

Hanh là một trạng thái của thời tiết những ngày giao mùa sang đông, vừa nắng vừa lạnh và còn rất khô. Đây được coi là khoảnh khắc chuyển biến thời tiết sang đông đặc trưng nhất. Và đặc biệt, loại thời tiết hanh khô này chỉ xuất hiện ở những tỉnh thành Bắc Bộ nước ta, là một điểm rất dễ nhận diện và con người cũng cảm nhận được nó. Thông qua hình ảnh những ngày nắng hanh, tác giả đã cho người đọc thấy được cảnh sắc thiên nhiên xinh đẹp và cả sự xuất hiện của nhân vật trữ tình trong khung cảnh đó.

"Nắng đã vàng hanh như phấn bay
Đã nghe tiếng sếu vọng sông này
Trước sân mây trắng về đông lắm"

Khác biệt so với những vạt nắng ngày xuân, ngày hạ, nắng đông được tác giả ví như thực thể. Nó cũng mang một màu vàng nhạt, nhưng lại nhẹ nhàng như “phấn bay” chứ không mượt mà. Những giọt nắng ở đây làm người đọc liên tưởng đến những hạt tuyết cũng nhẹ nhàng lơ lửng giữa bầu trời, điểm xuyết trong cái se lạnh đầu đông. Sau thị giác, thính giác lại được tác giả sử dụng để lắng nghe những tiếng vọng từ thiên nhiên. Đàn sếu kêu lên, âm thanh ấy vọng vào như một hồi chuông báo hiệu. Những tầng mây cũng như sà xuống tận thấp, được tác giả sử dụng những từ gợi hình trở nên vô cùng đặc sắc. Bầu trời mùa đông không xanh và trong như ngày hè, nó mang theo sự u ám của những luồng khí lạnh đang lăm le tràn về. Kết đoạn, câu hỏi "Em ở xa nhà, em có hay" làm người đọc thổn thức. Giữa cảnh buồn man mác của ngày cuối thu, lòng người nặng trĩu.

Những đoạn tiếp theo, nối tiếp theo mạch cảm xúc về nhân vật em, tác giả miêu tả chi tiết hơn những khung cảnh gắn liền với hai nhân vật. Đó là mái tranh yên bình, sau là một khu vườn mọc đầy tre với mía. Xa xa hơn là những ngọn núi trồng thông, gắn liền với kỷ niệm của cả hai.

"Em có cùng anh lên núi không
Có nghe thầm thĩ tiếng rừng thông
Nắng chiều ngả bóng thông in đất
Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong
Xuân sắp sang rồi, xuân sắp qua
Một năm năm tới, lại năm qua
Mà sao nắng cứ như tơ ấy
Rung tự trời cao xuống ngõ xa"

Vào một ngày cuối thu, bỗng dưng cảnh vật làm tác giả nhớ tới một người đã xa, theo đó là bao kí ức tràn về. Thời gian như được tua nhanh, giữa hai người chia xa lại là một khoảng cách thời gian không thể vượt qua được. Nhân vật “anh” như nhỏ bé và thật cô độc. Không còn ai bên cạnh, giữa khung cảnh thiên nhiên đầy đặc trưng và xinh đẹp ấy lại cô đơn đến lạ. Phải đợi bao lâu nữa, hai người mới có thể gặp lại nhau đây?

Tác giả sử dụng những điệp từ để nhấn mạnh sự trôi qua của dòng chảy thời gian. Những phép nghệ thuật như miêu tả, nhân hoá cũng được dùng nhiều trong quá trình tả cảnh, làm người đọc dễ liên tưởng đến bức tranh tác giả muốn vẽ ấy. Lời thơ nhẹ nhàng, tha thiết làm cho người đọc cảm nhận rõ về một tình yêu tha thiết, vượt qua khó khăn về thời gian để tồn tại. Đó chính là chứng minh cho câu nói, khoảng cách và thời gian không thể làm mờ đi tình yêu.

Nắng đã hanh rồi cho người đọc thấy được một khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp của những ngày hanh đầu đông. Và nổi bật trên đó là hai nhân vật với tình yêu thắm thiết, dù chia xa nhưng lại không dừng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
NGUYỄN THỦY ...
23/08 21:37:48
+4đ tặng

Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Nắng đã hanh rồi" của nhà thơ Xuân Diệu gợi cho tôi nhiều suy nghĩ về sự thay đổi của thời gian và cảm xúc liên quan đến mùa xuân. Trong bài thơ, nhân vật trữ tình cảm nhận sự chuyển giao của mùa xuân, từ thời điểm sắp sang đến lúc gần qua đi, điều này phản ánh một cái nhìn sâu sắc về sự trôi chảy của thời gian và sự thay đổi không ngừng trong cuộc sống.

Điều này gợi cho tôi suy nghĩ về sự quý giá của từng khoảnh khắc trong cuộc sống. Mỗi thời điểm đều có giá trị và ý nghĩa riêng, và việc nhận thức được sự thay đổi của thời gian giúp chúng ta trân trọng hơn những gì mình đang có. Nhân vật trữ tình cảm nhận sự chuyển động của mùa xuân như một dấu hiệu của sự thay đổi và đổi mới, từ đó thấy rõ được sự trôi đi của thời gian và giá trị của hiện tại.

Cảm xúc của nhân vật còn gợi cho tôi suy nghĩ về sự tạm thời và sự vĩnh cửu trong cuộc sống. Dù mùa xuân có thể sắp qua đi, nhưng sự tươi mới và những cảm xúc mà mùa xuân mang lại sẽ luôn ở lại trong ký ức và tâm hồn mỗi người. Đây là một bài học về việc sống trọn vẹn và tận hưởng từng khoảnh khắc của cuộc đời, vì mọi thứ đều có sự tạm thời của nó và chúng ta nên biết trân trọng mỗi giây phút.

Cuối cùng, cảm xúc của nhân vật trữ tình còn làm tôi nghĩ đến sự thay đổi trong chính mình. Như mùa xuân thay đổi, cuộc đời cũng có những giai đoạn khác nhau và sự thay đổi là một phần tự nhiên của cuộc sống. Việc chấp nhận và thích nghi với sự thay đổi sẽ giúp chúng ta trưởng thành và tận hưởng cuộc sống một cách đầy đủ hơn.

0
0
+3đ tặng

Bài thơ "Nắng đã hanh rồi" của Nguyễn Duy là một bức tranh mùa thu đẹp và buồn, thể hiện tâm trạng của nhân vật trữ tình - một người con xa quê, nhớ về quê hương da diết. Qua những câu thơ, ta cảm nhận được nỗi nhớ quê hương da diết, sự tiếc nuối và lòng yêu thương tha thiết của nhân vật trữ tình.

 

* **Nỗi nhớ quê hương da diết:**

 

> “Nắng đã hanh rồi, heo may về

> Bỗng nhớ làng quê, nhớ mẹ hiền.”

 

Câu thơ mở đầu đã gợi lên một không gian mùa thu đẹp và buồn. Cảm giác “heo may về” như một lời nhắc nhở về mùa thu, về quê hương, về những kỷ niệm tuổi thơ. Sự nhớ nhung da diết ấy được thể hiện rõ nét qua hai câu thơ tiếp theo: “Bỗng nhớ làng quê, nhớ mẹ hiền”. Sự nhớ nhung ấy không chỉ là nhớ về những gì đẹp đẽ, mà còn là nhớ cả những khó khăn, gian khổ của cuộc sống quê hương.

 

* **Sự tiếc nuối:**

 

> “Nắng đã hanh rồi, gió se lạnh

> Mẹ già tóc bạc, đứng trông con.”

 

Hình ảnh “mẹ già tóc bạc, đứng trông con” gợi lên một nỗi tiếc nuối và sự day dứt trong lòng nhân vật trữ tình. Người con xa quê, lòng luôn mong muốn được trở về bên mẹ, được chăm sóc mẹ, nhưng lại bị cuộc sống bận rộn giữ chân.

 

* **Lòng yêu thương tha thiết:**

 

> “Nắng đã hanh rồi, con nhớ mẹ

> Nhớ tiếng ru hời, nhớ lời khuyên.”

 

Câu thơ thể hiện lòng yêu thương tha thiết của người con đối với mẹ. Sự nhớ nhung không chỉ là nhớ về hình ảnh của mẹ, mà còn là nhớ về những lời ru, lời khuyên của mẹ. Những lời ru, lời khuyên ấy luôn là nguồn sức mạnh và lòng biết ơn của người con đối với mẹ.

 

Qua bài thơ, ta thấy được tình cảm yêu thương gia đình, lòng biết ơn và sự nhớ nhung quê hương da diết của nhân vật trữ tình. Bài thơ cũng gợi cho ta những suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi người con đối với gia đình, với quê hương. Chúng ta cần biết ơn những người thân yêu và luôn ghi nhớ những kỷ niệm đẹp đẽ của quê hương.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư