Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Sau khi đọc bài thơ "Ánh Trăng" của tác giả Nguyễn Duy, tôi cảm thấy dâng trào một cảm xúc sâu lắng và chân thành. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không theo khuôn mẫu cố định, tạo cho người đọc cảm giác tự do và mộc mạc như chính cảm xúc của tác giả. Hình ảnh ánh trăng trong bài thơ không chỉ đơn thuần là ánh sáng, mà còn là một biểu tượng đầy ý nghĩa về tình cảm và ký ức. Nguyễn Duy đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh và ẩn dụ để gợi lên sự sâu sắc và mâu thuẫn trong tình cảm của nhân vật trữ tình. Khi ánh trăng được miêu tả như một người bạn cũ, tác giả không chỉ thể hiện sự tri ân mà còn là sự luyến tiếc khi nhận ra mình đã quên lãng một thứ quý giá. Câu thơ “Ánh trăng im lìm nằm trong vườn” gợi cảm giác mơ màng, vừa gần gũi vừa xa vời, như một sự phản chiếu của chính nội tâm tác giả. Tôi cảm nhận được nỗi ân hận và sự trân trọng sâu sắc mà tác giả dành cho ánh trăng, điều đó phản ánh một phần trong mỗi chúng ta khi nhận ra giá trị của những điều đơn giản và bình dị nhưng lại rất quan trọng trong cuộc sống. Bài thơ khiến tôi suy ngẫm về sự thay đổi trong cách nhìn nhận và trân trọng những gì xung quanh mình. Sự đơn giản của ánh trăng, cùng với sự tiếc nuối khi nhận ra sự thiếu sót của mình, làm cho bài thơ trở thành một tác phẩm đầy xúc cảm và ý nghĩa.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |