Đoạn văn khiến em cảm thấy ấm lòng nhất là khi nhân vật "tôi" miêu tả về khu vườn nhà mình. Qua đôi mắt trong veo của một đứa trẻ, khu vườn hiện lên thật sống động và kỳ diệu. "Tôi" không chỉ thấy những bông hoa thơm ngát mà còn cảm nhận được hơi ấm của đất, tiếng chim hót líu lo. Câu văn "Tôi thuộc khu vườn, có thể vừa nhắm mắt vừa đi mà không chạm vào vật gì" đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc. Em hiểu rằng, tình yêu của "tôi" dành cho khu vườn đã giúp cậu bé khám phá và ghi nhớ từng ngóc ngách, từng loài cây. Đọc đến đây, em chợt nhớ đến khu vườn nhỏ sau nhà mình. Mặc dù không rộng lớn như trong truyện, nhưng đó là nơi em luôn tìm thấy niềm vui và sự bình yên. Qua câu chuyện của nhân vật "tôi", em càng trân trọng hơn những khoảnh khắc được sống gần gũi với thiên nhiên.