Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Những điệu Nam ai, Nam bình hay những kiến trúc cổ kính hoặc những nàng thơ xứ Huế được coi là đặc trưng để thu hút vô vàn khách du lịch đến với mảnh đất cố đô này. Đặc biệt ấn tượng với Huế qua bài thơ của Hàn Mặc Tử và lại có chuyến thực tế đến với nơi đây, tôi đã chuẩn bị cho chuyến đi này vài tuần trước đó.
Sau một chặng đường dài, nhóm chúng tôi đã đến Huế. Huế đón chúng tôi bằng chút nắng chiều nhè nhẹ. Cuối ngày nhưng phố phường cũng chẳng hề vội vã người dân cố đô vẫn luôn khoan thai như thế. Cho nên đến Huế, đoàn chúng tôi luôn đi đứng, nói năng nhẹ nhàng, dịu dàng như cách người dân bản địa nơi đây vậy.
Buổi sáng ngày đầu tiên ở Huế, đoàn chúng tôi đi thăm lăng Khải Định và lăng Tự Đức. Lăng Khải Định là nơi lưu giữ nhiều giá trị lịch sử, văn hóa, nghệ thuật, là minh chứng cho sự giao thoa văn hóa Việt Nam với các nước phương Tây, điều đó giúp cho lăng Khải Định trở thành lăng độc đáo và hấp dẫn nhất trong các lăng mộ ở nước ta. Lăng Tự Đức còn được gọi là Khiêm cung, mang kiến trúc truyền thống phương Đông, đồng thời mang phong cách của vua Tự Đức - người có học vấn uyên thâm, giỏi về cả sử học, triết học và đặc biệt là rất yêu thơ. Lăng Tự Đức là cung điện thứ hai của một ông vua thi sĩ, nó giống như một công viên rộng lớn, kiến trúc đan xen hài hoà với hồ, rừng núi, thiên nhiên.
Buổi chiều, đoàn chúng tôi ai nấy đều tay xách nách mang trên tay cầm những dụng cụ để ghi chú khi đến thăm Đại Nội. Nơi này rất rộng và nhiều di tích, tôi đã dạo quanh cả buổi chiều vẫn còn thấy tiếc, có nhiều nơi còn chưa khám phá hết. Chúng tôi cũng tranh thủ chụp được rất nhiều ảnh. Với vô vàn trang phục bày ra để thuê ở đó, nhóm chúng tôi người hoá thân thành hoàng hậu, người hoá thân thành công chúa, có bạn mặc trang phục hoàng đế, tể tướng, còn có bạn thì chỉ muốn hoá thân thành những vật mang hơi hướng ngày xưa.
Huế thơ mộng, lãng mạn và gợi niềm hoài cổ. Khách sạn nơi chúng tôi ở chính là thôn Vĩ Dạ xưa mà nhà thơ Hàn Mặc Tử có lần đã mời gọi chúng ta đến nơi này:
Sao anh không về chơi thôn Vĩ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Thuyền ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền?
Hôm nay, chúng tôi đã được đặt chân đến nơi đây như một vị khách được Hàn Mặc Tử mời đến. Vừa tự hào vừa sung sướng có lẽ chuyến đi này đã để lại dấu ấn của hành trình đến với mảnh đất cố đô thân thương với cá nhân tôi là vô cùng lớn.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |