Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nghị luận khoảng 700 chữ so sánh nhân vật Lụm còi trong đoạn trích "Lụm", và nhân vật Ninh trong đoạn trích "Từ ngày mẹ chết"

Viết bài văn nghị luận khoảng 700 chữ so sánh nhân vật Lụm còi trong đoạn trích lụm và nhân vật Ninh trong đoạn trích từ ngày mẹ chết
1 trả lời
Hỏi chi tiết
85
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**So sánh nhân vật Lụm Còi trong đoạn trích "Lụm" và nhân vật Ninh trong đoạn trích "Từ ngày mẹ chết"**

Trong văn học, những nhân vật trải qua hoàn cảnh gian truân, khổ cực thường phản ánh sâu sắc tâm tư, tình cảm và khát vọng sống của con người. Hai nhân vật Lụm Còi trong đoạn trích “Lụm” và Ninh trong đoạn trích “Từ ngày mẹ chết” đều thể hiện rõ điều này. Họ sống trong những hoàn cảnh khó khăn, nhưng lại mang trong mình những tính cách và tâm trạng khác nhau, từ đó thể hiện những khía cạnh đa dạng của cuộc sống.

Lụm Còi là một cậu bé sống trong hoàn cảnh nghèo khó, bươn chải từ sớm mười. Lụm Còi không chỉ là một đứa trẻ mà còn là trụ cột gia đình, gánh vác trách nhiệm của mình bằng những công việc nhỏ lẻ. Tên gọi Lụm Còi gợi nhớ đến sự yếu đuối, mong manh của nhân vật trong một thế giới đầy rẫy sự khắc nghiệt. Cậu luôn sống trong nỗi lo toan, phải vật lộn với cuộc sống hàng ngày, tìm cách mưu sinh để nuôi gia đình. Thông qua việc làm của Lụm Còi, ta thấy được sự bươn trải và nghị lực của em, dù hoàn cảnh có khắc nghiệt đến đâu, Lụm Còi vẫn không từ bỏ.

Ngược lại, nhân vật Ninh trong đoạn trích “Từ ngày mẹ chết” lại mang trong mình nỗi đau lớn lao hơn. Mẹ của Ninh qua đời để lại cho em không chỉ là nỗi mất mát mà còn là sự trống trải và cô đơn. Ninh phải đối diện với thực tại tàn nhẫn, nơi mà em không chỉ mất đi người mẹ, mà còn mất đi điểm tựa tinh thần vững chắc nhất trong cuộc đời mình. Ninh không chỉ là một đứa trẻ chịu đựng mất mát mà còn phải sống trong sự hoang mang, lạc lõng giữa những người xung quanh. Nỗi buồn của Ninh không chỉ đơn thuần là sự mất mát, mà còn là sự khổ đau, mất phương hướng trong cuộc sống.

Cả Lụm Còi và Ninh đều thể hiện sự yếu đuối và tổn thương nhưng bằng những cách rất khác nhau. Lụm Còi, dù trong hoàn cảnh khó khăn, vẫn cố gắng vươn lên, tìm kiếm hi vọng qua những công việc hàng ngày. Cậu bé không hề để nỗi khổ đè bẹp tinh thần mà luôn tìm cách vượt qua nó. Trong khi đó, Ninh lại chao đảo trong nỗi đau mất mát. Sự yếu đuối của Ninh thể hiện rõ ràng trong tâm trạng ủ rũ, bế tắc, không biết phải làm gì trong hoàn cảnh mới.

Sự khác biệt trong cá tính của hai nhân vật này không chỉ thể hiện qua bối cảnh mà họ sống, mà còn phản ánh những khía cạnh khác nhau của tâm hồn con người. Lụm Còi đại diện cho sức mạnh, nghị lực vươn lên trong cuộc sống, trong khi Ninh là hình ảnh của nỗi đau, sự lạc lối và tìm kiếm ý nghĩa trong mất mát. Qua hai nhân vật này, người đọc nhận thấy rằng cuộc sống bao giờ cũng đầy rẫy những thử thách và đau thương, nhưng chính cách mà mỗi người đối diện với nó mới là điều quan trọng.

Hơn nữa, sự tương phản giữa hai nhân vật cũng mang đến cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống. Lụm Còi cho thấy rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, nếu con người biết nỗ lực và kiên trì, họ vẫn có thể tìm thấy ánh sáng trong những ngày u tối. Ngược lại, nỗi đau của Ninh nhắc nhở rằng, mất mát là một phần không thể tránh khỏi của cuộc đời, và mỗi người phải tìm cách chấp nhận và sống với nó.

Tóm lại, Lụm Còi và Ninh là hai nhân vật tiêu biểu trong tác phẩm văn học Việt Nam hiện đại, phản ánh những khía cạnh khác nhau của cuộc sống. Họ là hình ảnh sống động của những người trẻ tuổi, phải đấu tranh với hoàn cảnh để tìm kiếm cho mình một chỗ đứng trong thế giới đầy biến động. Qua sự so sánh này, ta càng thêm thấm thía về giá trị của nghị lực sống và khả năng vượt qua nghịch cảnh trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc và ý nghĩa cuộc đời.
0
0
HoangBaoMinh
08/09 12:47:28
+5đ tặng

Truyện sử dụng ngôi kể thứ nhất, lấy điểm nhìn của nhân vật “tôi”, là người trực tiếp tham gia câu chuyện. Việc kể chuyện từ điểm nhìn ấy giúp cho câu chuyện trở nên chân thật và theo mạch cảm xúc của nhân vật “tôi”. Đồng thời, xây dựng điểm nhìn từ bên trong cho thấy được sự thay đổi trong nhận thức cũng như cảm xúc của nhân vật "tôi" trước nỗi đau của Lụm còi.Tác giả đặt tên nhân vật là Lụm còi bởi vì thằng bé ốm yếu, đôi chân nhỏ xíu quay quay trong cái quần bò rộng thùng thình, như thể chỉ cần nó buông tay ra là cái quần tuột dốc xuống đầu gối. Cậu bị mẹ bỏ rơi từ lúc còn bé xíu, được bà lão bán bành mì nhặt về nuôi. Lớn lên, Lụm đi bán bánh mì, mỗi đêm lại ra ngã tư tìm mẹ, nhưng nhiều năm vẫn chưa tìm thấy. Nguyễn Ngọc Tư đã khắc hoạ hoàn cảnh đáng thương, phải vất vả mưu sinh và thiếu thốn tình cảm gia đình. Câu nói “Đánh nghe đau mà chắc đã lắm hen. Mày sướng thiệt. Vậy mà còn bỏ nhà đi! Đồ ngu” thể hiện khát khao về một mái ấm của Lụm bởi vì đứa trẻ nào cũng sợ bị đánh, sợ đòn roi, nhưng đối với cậu, được đánh là điều hạnh phúc. Cậu không có ba, không có mẹ cho nên luôn ước được ở cạnh gia đình thân yêu, dù cho có bị phạt đi chăng nữa, điều này khiến cho ta không khỏi đau lòng.Tình huống được kể trong truyện là khi nhân vật "tôi" bỏ nhà ra đi gặp Lụm tại một ngã tư đường trong đêm, Lụm chờ tìm mẹ. Việc dựng tình huống giúp người đọc hiểu rõ hơn về hoàn cảnh và tình mẫu tử thiêng liêng của nhân vật Lụm, thể hiện sự đồng cảm với khát khao về mái ấm gia đình của những con người bất hạnh.Khao khát được gặp mẹ của thằng Lụm được thể hiện qua những chi tiết: Đêm đêm, Lụm ra ngã tư - nơi bị mẹ bỏ rơi ngày nhỏ mong gặp mẹ với niềm tin mãnh liệt: "Thế nào má đi qua má cũng nhìn ra tao." Cậu mong tìm lại má dù có bị đánh mắng cũng hạnh phúc: "Chẳng thà có má, có ba, bị rầy gì tao cũng chịu". Đó là tình mẫu từ thiêng liêng, sâu sắc, cảm động mà Lụm giành cho mẹ dù chưa một lần gặp mặt.Đầu truyện, nhân vật "tôi" cố tỏ ra mình là người lớn, gọi Lụm là “mày”, nhưng đến cuối truyện, lại đổi cách xưng hô, gọi Lụm là "anh". Việc đổi cách xưng hô đó cho thấy, "tôi" thấy mình còn nông cạn, thấy Lụm mới thực sự chín chắn, trưởng thành. Cách xưng hô đó còn thể hiện sự biết ơn của "tôi" với Lụm, vì sự trải nghiệm và cuộc sống đầy đau khổ của Lụm đã đem đến cho nhân vật tôi nhiều bài học cuộc đời ý nghĩa, đặc biệt là bài học về tình cảm gia đình, về công cha nghĩa mẹ.Ngôn ngữ kể chuyện của Nguyễn Ngọc Tư đậm chất miền Nam; không trau chuốt, bóng bảy mà giản dị, đời thường. Chị dường như mang ngôn ngữ trong đời sống vào tác phẩm. Đó còn là thứ ngôn ngữ rất giàu cảm xúc.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo