- Nghệ thuật kể chuyện:
+ Tác phẩm xoay quanh một sự kiện cụ thể, đó là mong muốn được tham gia bàn việc nước của Trần Quốc Toản. Cốt truyện được xây dựng một cách hợp lý, các tình tiết được sắp xếp hợp lý, tạo nên những cao trào, thấp trào đầy kịch tính.
+ Ngôi kể thứ ba toàn biết giúp tác giả linh hoạt trong việc miêu tả tâm lý nhân vật, đặc biệt là nhân vật chính Trần Quốc Toản. Đồng thời, ngôi kể này cũng giúp tác giả tạo ra một cái nhìn khách quan về sự việc.
+ Các cuộc đối thoại giữa các nhân vật được xây dựng tự nhiên, chân thực, phản ánh rõ tính cách, suy nghĩ của từng người.
+ Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh so sánh, nhân hóa để miêu tả cảnh vật, con người một cách sinh động, gợi cảm. Ví dụ: "Hai cây đa cổ thụ bóng râm mát che kín cả một khúc sông", "Thuyền rồng cao lớn hơn cả, chạm thành hình một con rồng lớn rực rỡ son vàng",...
+ Câu chuyện được chia thành nhiều đoạn, mỗi đoạn tập trung vào một tình tiết khác nhau, giúp người đọc dễ dàng theo dõi diễn biến của câu chuyện.
+ Câu chuyện kết thúc bằng hình ảnh Trần Quốc Toản với quả cam bị vò nát trong tay, thể hiện sự thất vọng, nhưng đồng thời cũng khơi gợi ở người đọc sự tò mò về những diễn biến tiếp theo.
- Khắc hoạ nhân vật:
+ Trần Quốc Toản là nhân vật trung tâm của truyện. Tác giả khắc hoạ một cậu bé thông minh, dũng cảm, có lòng yêu nước nồng nàn. Trần Quốc Toản là hình ảnh tiêu biểu cho thế hệ trẻ Việt Nam luôn sẵn sàng hy sinh vì đất nước.
+ Các nhân vật khác trong truyện đều được khắc hoạ rõ nét, mỗi người một tính cách khác nhau. Ví dụ: Vua Thiệu Bảo là một vị vua trẻ tuổi, yêu nước, nhưng còn khá non nớt trong việc trị nước; Hưng Đạo Vương là một vị tướng tài ba, uyên bác; Chiêu Quốc Vương là một người chủ hòa,...
Duy Hùng