Bạn cảm nhận như thế nào về đoạn kết tác phẩm?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Đoạn kết của tác phẩm “Bến trần gian” để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng và suy tư. Khi người lính trở về bến sông, nơi Thùy đang ngồi khóc, và gọi “Đò ơi!” để được qua sông, hình ảnh này gợi lên sự trở về với quá khứ, với những kỷ niệm và tình yêu đã mất.
Sự gặp gỡ giữa người lính và Thùy, dù chỉ là trong tâm tưởng, thể hiện nỗi nhớ nhung, sự chờ đợi và lòng chung thủy của Thùy. Đồng thời, nó cũng phản ánh nỗi đau và sự tiếc nuối của người lính khi không thể trở về bên người mình yêu trong cuộc sống thực.
Đoạn kết mở ra một không gian mơ hồ, giữa thực và ảo, giữa hiện tại và quá khứ, khiến người đọc cảm nhận được sự mong manh của kiếp người và sự vĩnh cửu của tình yêu. Nó cũng nhắc nhở chúng ta về giá trị của những kỷ niệm và tình cảm chân thành, dù thời gian có trôi qua và hoàn cảnh có thay đổi.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |