Chấm điểm cho mình nha cảm ơn bạn ❤️
Trong câu chuyện “Bức tượng,” người đàn ông đã dồn sức lực để đào đất, lấy đất sét nặn bức tượng chính mình, với mong muốn nhiều thế hệ sau sẽ nhớ đến ông qua tác phẩm ấy. Tuy nhiên, điều khiến người qua đường nhớ đến không phải là bức tượng, mà là cái giếng ông đào, giúp mang lại nguồn nước mát cho những ai đi ngang qua. Điều này gợi ra câu hỏi: Lao động sáng tạo của nhà văn là để “nặn bức tượng chính mình” hay để làm nên “cái giếng” phục vụ cho đời?
Trong văn học, lao động sáng tạo có thể được so sánh với cả hai hình ảnh – bức tượng và cái giếng. Bức tượng đại diện cho cái tôi cá nhân của người nghệ sĩ, mong muốn để lại dấu ấn riêng, sự khẳng định bản thân trong lòng độc giả. Có không ít tác phẩm văn học nổi tiếng mang đậm dấu ấn của tác giả, chứa đựng những quan điểm, suy nghĩ riêng biệt. Ví dụ như trong "Những người khốn khổ" của Victor Hugo, người đọc dễ dàng nhận thấy sự lên tiếng mạnh mẽ của nhà văn về công lý, bất công xã hội. Chính sự kiên trì với quan điểm cá nhân đã giúp Hugo ghi dấu ấn lớn trong nền văn học thế giới, tựa như một bức tượng vững chắc.
Tuy nhiên, văn chương không chỉ tồn tại để khẳng định cái tôi của người sáng tạo, mà nó còn cần mang lại giá trị, giúp ích cho đời, tựa như cái giếng nước mát lành cho mọi người cùng uống. Một tác phẩm văn học có giá trị lâu dài thường không chỉ xuất phát từ tài năng cá nhân, mà từ việc nó có thể chạm đến trái tim, cảm xúc của độc giả, giúp họ thấy được bản thân, xã hội, và cuộc sống qua từng câu chữ. Một nhà văn lớn là người biết dùng lao động sáng tạo của mình để phục vụ cho cộng đồng, để lại giá trị cho đời sau. Ví dụ, trong *Truyện Kiều* của Nguyễn Du, câu chuyện về cuộc đời truân chuyên của nàng Kiều không chỉ là tác phẩm riêng biệt của Nguyễn Du, mà còn là tiếng nói về thân phận con người, xã hội, nỗi đau của cả một dân tộc.
Vì vậy, lao động sáng tạo của nhà văn không chỉ nhằm “nặn bức tượng chính mình,” mà còn nhằm đào sâu và tạo ra “cái giếng” – những giá trị văn hóa, tinh thần để phục vụ cho xã hội. Một tác phẩm thành công không chỉ làm rạng danh người viết, mà còn góp phần vào sự phát triển của đời sống tinh thần, văn hóa của nhân loại. Chính vì thế, lao động sáng tạo của nhà văn nên hướng tới cả hai mục đích: khẳng định bản thân và phục vụ cho đời sống xã hội.