Trong bài thơ "Cảm Hoài," vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình hiện lên rõ nét qua những cảm xúc chân thành và sâu lắng. Tác giả đã khắc họa một tâm hồn nhạy cảm, trĩu nặng nỗi niềm và sầu muộn. Nhân vật trữ tình không chỉ thể hiện sự cảm thương sâu sắc đối với số phận của mình mà còn bày tỏ những nỗi lo lắng, xót xa trước sự trôi chảy của thời gian và sự bất công của cuộc đời. Sự tự vấn và đau đáu về cuộc sống hiện tại và tương lai cho thấy một tâm hồn đầy trí thức và suy tư. Đồng thời, nhân vật còn bộc lộ sự nhạy cảm tinh tế qua những hình ảnh và ẩn dụ phong phú, tạo nên một bức tranh tâm trạng đa dạng và phong phú. Từ đó, nhân vật trữ tình trong bài thơ không chỉ là hình mẫu của sự cảm thông, mà còn là biểu tượng của sự trăn trở sâu sắc và niềm khao khát tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống. Vẻ đẹp tâm hồn ấy, qua lăng kính thơ ca, đã chạm đến trái tim của người đọc, gợi lên sự đồng cảm và suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc đời.