LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ

Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ . 
Đã ngủ rồi hả trầu 
Tao đã đi ngủ đâu 
Mà trầu mày đã ngủ 
Bà tao vừa đến đó 
Muốn có mấy lá trầu 
Tao không phải ai đâu 
Đánh thức mày để hái! 

Trầu ơi hãy tỉnh lại! 
Mở mắt xanh ra nào 
Lá nào muốn cho tao 
Thì mày chìa ra nhé 
Tay tao hái rất nhẹ
Không làm mày đau đâu 

Đã dậy chưa hả trầu? 
Tao hái vài lá nhé 
Cho bà và cho mẹ 
Đừng lụi đi trầu ơi
2 trả lời
Hỏi chi tiết
41
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong không gian giản dị của một buổi sớm mai ấm áp ở quê, tôi đang lặng lẽ ngắm nhìn vườn trầu của bà. Vườn trầu xanh mướt, những lá trầu tượng trưng cho tình yêu thương, sự gắn bó của gia đình, và cả những kỷ niệm ấm áp từ tuổi thơ. Hình ảnh ấy gợi nhớ đến bài thơ "Đánh thức trầu" của Trần Đăng Khoa - một tác phẩm mang đậm tính hình ảnh và cảm xúc, thể hiện tình yêu quê hương và sự trân quý những điều bình dị trong cuộc sống.

Tôi nhớ ngày nhỏ, mỗi khi bà gọi tôi ra vườn hái trầu, lòng tôi luôn tràn ngập háo hức. Tôi thường đứng bên gốc cây trầu, nhìn những lá xanh tươi rủ xuống, như những bàn tay đang thể hiện sự chào đón. Tôi gọi: "Trầu ơi, dậy đi!", như một đứa trẻ đang tìm bạn thân. Bà nói lá trầu chính là nơi chở đựng tất cả tình yêu thương mà bà dành cho con cháu mình. Mỗi lá trầu được hái lên đều là một kỷ niệm, một câu chuyện của gia đình.

Bất chợt, tôi cảm thấy hơi thở của vườn trầu, như thể những lá trầu đang thì thầm với nhau. "Tại sao ta lại ngủ lâu đến vậy, có phải hai đứa trẻ vẫn chưa đến để tôi tắm mát dưới tay chúng?" Những lá trầu dường như biết suy nghĩ, cảm nhận được vết chân của thời gian, và rồi, một điều kỳ diệu xảy ra. Chúng bắt đầu rung rinh, nhanh nhẹn vươn mình, như thôi thúc, như khẳng định rằng chúng vẫn còn sức sống.

Tôi tưởng tượng ra nếu các lá trầu có thể nói được. Có lẽ, chúng sẽ nói: "Hãy đến đây, hãy hái chúng tôi, và mang chúng về với bà. Đừng để chúng tôi lụi tàn, chúng tôi sẽ sống mãi trong ký ức của các bạn." Nghe thật dễ thương và khao khát làm sao! Mỗi lá trầu đều có một giấc mơ riêng. Chúng không chỉ là những vật dụng, mà còn là những tâm hồn, những mắc nối giữa các thế hệ.

"Bà ơi, con sẽ đem những lá trầu này về, để bà gói bánh, để bà trò chuyện với hàng xóm. Những lá trầu chính là tình yêu thương, sự gắn bó của bà và cháu". Tôi nghĩ vậy, và cảm thấy mình giống như nhà thơ Trần Đăng Khoa trong bài thơ của ông – vừa gần gũi, vừa đầy chất thơ.

Khi những lá trầu được hái về, tôi cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm như vừa trải qua một cuộc hành trình ngắn. Tôi nhận ra rằng, điều mà Trần Đăng Khoa muốn nhắn nhủ không chỉ là việc đánh thức lá trầu mà còn là việc đánh thức tình cảm, lòng trân trọng những gì nhỏ bé nhưng quý giá trong cuộc sống này. Những thứ bình dị phía sau cánh cửa vườn trầu đó là tình cảm gia đình, là sự chăm sóc, là những giấc mơ của tuổi thơ chúng ta.

Và rồi, tôi cũng không quên nuôi dưỡng những câu chuyện và kỷ niệm ấy trong trái tim mình, để bất cứ khi nào cần, tôi sẽ có thể quay trở lại với những lá trầu xanh non, tìm về quê hương và dứa tình yêu thương mà bà đã gửi gắm qua những lá trầu ấy.
1
0
bngocc_đz
19/09 19:49:30
+5đ tặng

Khi đọc “Đánh thức trầu” của Trần Đăng Khoa, mỗi người đều có thêm một bài học quý giá. Bài thơ gồm hai phần: lời hát của người bà và lời hát của người cháu. Lời hát mở đầu của người bà: “Mày làm chúa tao/Tao làm chúa mày” khẳng định con người nên tôn trọng tự nhiên, chứ không nên coi mình là chúa tể có thể thống trị, điều khiển thiên nhiên. Tiếp đến “Tao không hái ngày/ Thì tao hái đêm” gợi nhắc về một quan niệm trong dân gian - mỗi khi muốn hái trầu vào ban đêm, phải gọi cho trầu tỉnh ngủ rồi mới xin “hái vài lá”. Điều này cho chúng ta thấy được cách đối xử rất trân trọng, nâng niu của người dân quê với cây cối trong vườn. Những câu hát của người cháu lại giúp người đọc thấy được tình yêu thương, cũng như sự hòa hợp với thiên nhiên, bảo vệ thiên nhiên. Cách xưng hô “mày - tao” tạo cảm giác gần gũi thân thiết giữa con người và cây trầu. Những lời hỏi han, động viên trầu “Đã ngủ rồi hả trầu?, “Trầu ơi, hãy tỉnh lại/Mở mắt xanh ra nào”, “Đừng lụi đi trầu ơi”...Vậy nên phải đánh thức, phải nói rõ lí do, phải hái rất nhẹ nhàng, và chỉ hái vài lá vừa đủ cho bà và cho mẹ. Đừng lụi đi trầu ơi là mong ước, là nguyện cầu của Trần Đăng Khoa đối với trầu .Có thể thấy, bài thơ không những đem đến cho chúng ta bức tranh mát lành của thôn quê mà còn gửi đến bạn đọc tình yêu thương, nâng niu, trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc đời. Bài thơ một lần nữa cho thấy tâm hồn trắng trong như lụa của tuổi thơ trong tình bạn – dù là bạn với cỏ cây. Cậu bé trong bài thơ đã khiến tác phẩm trở nên sinh động. Nhân vật cũng gửi gắm đến chúng ta thông điệp về tình yêu thương và trân trọng thiên nhiên. Hãy biết bảo vệ lấy nó. Bảo vệ thiên nhiên là bảo vệ cuộc sống chính mình, bảo vệ sự sống trên trái đất. Mong rằng khắp nơi trên địa cầu này, thiên nhiên cỏ cây đều được sống một cuộc sống thoải mái trong sự trân trọng, nâng niu của con người.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nguyễn Linh
19/09 19:51:10
+4đ tặng
Một buổi sáng hạ, khi nắng đã bắt đầu vươn những tia vàng rực rỡ, tôi dạo bước vào vườn nhà. Hàng trầu tươi tốt với những lá xanh rì khiến tôi mỉm cười. Tôi đứng lặng ngắm nhìn, bỗng nhớ đến bài thơ "Đánh thức trầu" của Trần Đăng Khoa. Cảm xúc dâng tràn, tôi như có thể nghe thấy tiếng gọi, tiếng thì thào của những lá trầu.
Chẳng biết tự bao giờ, tôi đã xem cây trầu như một người bạn. Tôi thường xuyên chuyện trò cùng nó, kể cho nó nghe những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống hằng ngày. Hôm nay, khi bà tôi nói cần trầu để đãi khách, tôi cảm thấy trong lòng mình một cảm giác như đã quyết định. Tôi không chỉ đơn thuần đi hái lá, mà như đang tìm kiếm một điều gì đó sâu xa hơn.
“Trầu ơi, mày đã ngủ sao?” Tôi bước đến gần, đưa bàn tay mình chạm vào những lá trầu xanh non. Mỗi lần sờ vào, tôi thường cảm nhận được sự mềm mại, mát lạnh như làn hơi từ cánh đồng. Nhưng hôm nay, cây trầu như đang trong giấc ngủ say. Tôi tự hỏi, nếu trầu có cảm giác, liệu nó có hiểu tôi đang cần nó hay không?
Trong giấc mơ của tôi, tôi bỗng thấy cây trầu biến thành một cô gái nhỏ xinh xắn. Áo xanh mướt, tóc đen huyền, cô bé nằm trên một chiếc lá lớn, mắt nhắm nghiền. Tôi gọi: “Trầu ơi, hãy tỉnh dậy! Mở mắt ra nào!” Cô bé từ từ mở mắt, ánh sáng xanh tỏa ra từ đôi mắt ấy, và mỉm cười với tôi.
“Ta không ngủ, chỉ đang mơ thôi!” Cô bé nói, giọng thơ ngây vang lên như âm thanh của gió. “Ngươi cần ta để làm gì?”
Chúc bạn học tốt

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư