LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em trong sách giáo khoa Ngữ Văn

viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em trong sách giáo khoa N.Văn í ạ mn lm giúp mk với ạ
2 trả lời
Hỏi chi tiết
12
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Dưới đây là một bài văn kể lại trải nghiệm của em mà em có thể tham khảo:

---

**Một Kỉ Niệm Khó Quên Trong Ngày Hội Tựu Trường**

Mỗi khi thu về, không khí rộn ràng của ngày khai giảng lại ùa về trong tâm trí tôi. Hôm ấy, vào ngày 5 tháng 9, tôi bước chân vào trường với một tâm trạng đầy háo hức và hồi hộp. Đó chính là ngày tựu trường đầu tiên của tôi ở lớp 6, một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời học sinh.

Sáng hôm đó, trời xanh trong như ngọc, từng đám mây trắng nhẹ nhàng trôi lững lờ. Tôi mặc trên mình bộ đồng phục mới tinh, mang theo chiếc cặp sách nặng trĩu những dụng cụ học tập và một chiếc bánh mì mẹ chuẩn bị cho tôi. Tôi cùng mẹ đến trường, lòng đầy bồi hồi. Khi đến nơi, tôi thấy sân trường đông đúc học sinh và phụ huynh, ai nấy đều gặp gỡ bạn bè, ung dung trò chuyện.

Gương mặt những người bạn cũ hiện ra làm tôi cảm thấy bớt lo lắng. Tôi nhanh chóng tìm kiếm khuôn mặt của những người bạn mới, nơi mà tôi sẽ dành những năm tháng tuổi thơ của mình. Tôi bắt đầu làm quen với các bạn và chợt để ý đến một bạn gái tên là Mai. Mai có nụ cười rạng rỡ, ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã cảm nhận được sự thân thiện từ cô bạn này.

Sau lễ khai giảng, chúng tôi được xếp vào các lớp. Niềm vui xen lẫn hồi hộp khi tôi nhận được thông tin rằng tôi sẽ học chung lớp với Mai. Trong giờ ra chơi, hai chúng tôi nhanh chóng trở thành bạn thân. Chúng tôi cùng nhau khám phá khuôn viên trường, chia sẻ những ước mơ và sở thích. Mai thích vẽ, còn tôi thích đọc sách. Chúng tôi đã trao đổi cho nhau những cuốn sách yêu thích, từ đó xây dựng nên một tình bạn đẹp từ những điều giản dị nhất.

Ngày tựu trường hôm đó không chỉ là một ngày đánh dấu sự trưởng thành trong học tập mà còn là một cột mốc quan trọng trong hành trình tìm kiếm bạn bè. Tôi cảm nhận được rằng, mỗi ngày trôi qua đều là những cơ hội để học hỏi và kết nối. Những kỉ niệm cùng Mai trong những ngày tiếp theo đã giúp tôi cảm thấy thân thuộc hơn với ngôi trường mới này.

Giờ đây, khi nhìn lại, tôi luôn nhớ đến ngày khai giảng đầu tiên ấy. Nó không chỉ đơn thuần là một ngày bắt đầu học hành mà còn là ngày mà tôi tìm thấy một người bạn tri kỉ, người sẽ đồng hành cùng tôi trong suốt những năm tháng học tập ở trường. Tình bạn ấy đã làm cho những trải nghiệm học đường của tôi trở nên phong phú và ý nghĩa hơn bao giờ hết.

---

Hy vọng bài văn này sẽ giúp em trong việc tham khảo và viết bài của mình. Nếu cần thêm thông tin hoặc yêu cầu gì khác, hãy cho tôi biết!
2
0
Trí Nhân
hôm qua
+5đ tặng
Có người đã từng nói rằng: “Cho dù bạn đang ở đâu trong cuộc hành trình của mình, tôi mong bạn cũng sẽ tiếp tục gặp thử thách. Thật tốt lành khi có thể vượt qua chúng, có thể tiếp tục bước một chân lên trước chân kia - ở vào tư thế để leo lên ngọn núi của cuộc đời, biết rằng đỉnh núi vẫn còn ở phía trước. Và mỗi trải nghiệm đều là một người thầy đáng giá.”. Mỗi trải nghiệm đem đến cho chúng ta thật nhiều điều đáng giá, và bản thân tôi cũng có được trải nghiệm như vậy.
 
Kì nghỉ hè năm nay, tôi về quê ngoại chơi. Lần nào về thăm quê, tôi đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị tại quê hương của mình - một làng quê thanh bình khác hẳn với phố phường nhộn nhịp. Buổi sáng chủ nhật hôm đó, tôi thức dậy thật sớm để ra bến xe cùng mẹ, bắt xe về nhà ông bà ngoại. Đúng sáu giờ ba mươi phút, xe bắt đầu xuất phát. Khoảng đến gần trưa mới đến nơi. Từ xa, tôi đã thấy ông bà ngoại ra đón ngoài cổng. Tôi háo hức chạy đến chào ông bà. Buổi trưa, cả gia đình quây quần bên mâm cơm. Những món ăn đặc sản của quê hương mà em chưa từng được thưởng thức. Món nào cũng ngon miệng, hấp dẫn. Mẹ chỉ ở lại có một hôm rồi về lại thành phố để đi làm. Còn tôi thì được ở lại với ông bà tận một tháng.
 
Những ngày sau đó thật tuyệt vời. Mỗi buổi sáng, tôi thức dậy thật sớm để đi dạo cùng ông nội. Bầu không khí thật trong lành, dễ chịu. Tiếng gà gáy báo sáng vang vọng từ xa. Những hạt sương đọng trên lá cây cũng dần tan biến. Làn gió khẽ lướt qua khiến những cành lá rung rinh. Bầu trời lúc này trong xanh, không một gợn mây. Vài chú chim nhỏ cất tiếng hót đón chào ngày mới.
 
Tập thể dục xong, hai ông cháu trở về nhà ăn sáng. Sau đó, tôi sẽ cùng với các bạn trong xóm ra cánh đồng chơi. Chúng tôi cùng nhau chơi ô ăn quan, cướp cờ, thả diều,… Toàn những trò chơi dân gian mà ở thành phố em chưa từng được chơi.
 
Khi ông mặt trời đã lên cao, cả nhóm trở về nhà. Tôi được thưởng thức những món ăn thôn quê của bà ngoại. Đến khi chiều xuống, những tia nắng chói chang dần yếu ớt rồi biến mất. Cơn gió thổi mát rượi như xua tan đi cái oi nóng của ngày hè. Tôi lại theo ông ngoại ra vườn. Vườn cây của ông thật rộng biết bao. Trong vườn trồng rất nhiều cây ăn quả. Tôi đã giúp ông tưới nước cho cây cối. Sau đó, ông còn hái rất nhiều loại quả cho tôi.
 
Tối hôm đó, em ngồi ngoài sân nghe bà ngoại kể chuyện. Những truyện cổ tích tôi đã được đọc trong sách biết bao lần. Nhưng khi nghe bà kể lại thấy thật thú vị, mới lạ. Chuyện về cô Tấm ở hiền gặp lành, chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm hay chuyện về cậu bé thông minh đã giúp được nhà vua. Giọng kể của bà nhẹ nhàng, miệng bà vẫn còn thoảng hương trầu. Giây phút đó, tôi cảm thấy yêu bà ngoại của mình biết bao nhiêu.
 
 
Nhưng có lẽ, trải nghiệm khiến tôi nhớ nhất là lần đầu tiên được bơi lội dưới sông. Dù là một trải nghiệm buồn nhưng nó lại giúp tôi có thêm nhiều điều ý nghĩa. Hồi ở thành phố, tôi mới chỉ được tập bơi trong bể bơi. Vì vậy, tôi đã vô cùng thích thú khi được hòa mình dưới dòng nước mênh mông, mát mẻ. Hôm đó, chúng tôi còn tổ chức một cuộc thi bơi lội. Với kinh nghiệm năm năm học bơi, tôi rất tự tin về bản thân.
 
Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn - người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Trận đấu vòng loại kết thúc, tôi và Đức là hai người chiến thắng sẽ bước vào trận chung kết.
 
Trận chung kết sẽ quyết định người chiến thắng. Tôi thầm nhủ sẽ đánh bại Đức. Sau khi Tuấn thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Chúng tôi ra tư thế chuẩn bị vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Cả hai không ai chịu kém ai nên vẫn đang bơi song song nhau. Tôi rất tự tin mình sẽ giành chiến thắng. Khi đã gần về đích, tôi cảm thấy thấm mệt. Nhưng nhìn thấy Đức đã sắp vượt mình, em quyết định tăng tốc. Bỗng nhiên, chân của tôi bị chuột rút, không cử động được. Tôi dần bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Lúc này, em chỉ còn biết đập tay vùng vẫy, uống phải không biết bao nhiêu là nước. Trong đầu cảm thấy vô cùng sợ hãi và lo lắng. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên:
 
- Hình như thằng Cường bị chuột rút rồi.
 
Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc:
 
- Cường ơi, cậu có sao không? Cậu mau tỉnh lại đi!
 
Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy Đức trước mặt mình. Khuôn mặt của cậu đầy lo lắng. Đức chính là người đã cứu tôi thoát chết trong gang tấc.
 
Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên:
 
Đức tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Cường một cách thần kỳ!”.
 
Có tiếng hưởng ứng:
 
- Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”
 
Tôi dần tỉnh hơn, đứng dậy nói Đức:
 
- Cảm ơn cậu nhiều lắm!
 
Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Ai cũng cảm thấy ngưỡng mộ về tinh thần nghĩa hiệp của Đức. Và tin chắc rằng trong tương lai, Đức có thể trở thành một vận động viên bơi lội cừ khôi nếu cậu ấy đam mê nó.
 
Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của tôi và Đức càng trở nên thắm thiết hơn. Chúng tôi đã trở thành những người bạn tốt của nhau. Quả là một trải nghiệm đáng nhớ, khiến tôi học được bài học quý giá. Không chỉ vậy, tôi còn có thêm một người bạn thân thiết.
 
Sau này, mỗi lần về quê chơi, tôi lại cùng với Đức tập luyện bơi lội. Chúng tôi đều mong muốn trở thành những vận động viên chuyên nghiệp. Tôi và Cường đã hứa với nhau sẽ cùng thực hiện ước mơ của mình. Tôi tin rằng cả hai sẽ thực hiện được điều đó.
 
Những trải nghiệm luôn đem đến cho con người bài học bổ ích trong cuộc sống. Dù là buồn hay vui thì đều đáng ghi nhớ. Bởi vậy mà tôi luôn trân trọng trải nghiệm của bản thân, coi đó là một hành trang quan trọng.
 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
0
+4đ tặng

Tết Nguyên Đán là một dịp lễ rất quan trọng của người dân Việt Nam. Vào dịp này, mọi người đều háo hức, bận rộn chuẩn bị. Và năm nay, tôi cũng đã có một trải nghiệm rất thú vị của riêng mình, lần đầu tiên, tôi đã gói bánh chưng - một loại bánh đặc sản của dịp Tết.

Từ hai mươi sáu Tết, mẹ đã đi chợ để mua các nguyên liệu để gói bánh. Tôi cũng đề nghị được đi cùng mẹ. Hai mẹ con dạo quanh chợ tấp nập, mẹ mua rất nhiều thứ gồm có lá dong, gạo nếp, đỗ xanh và thịt mỡ. Sau khi mua về, mẹ bắt đầu công đoạn rửa sạch và sơ chế nguyên liệu. Tôi cũng phụ giúp mẹ. Lá dong, gạo nếp, đỗ xanh được rửa sạch sẽ, để vào rổ cho ráo nước. Còn thịt mỡ cũng được đem đi rửa sạch, thái thành miếng nhỏ, rồi mẹ còn cho thêm một ít muối và hà tiêu. Chiều hôm đó, mọi người trong gia đình quây quần ngoài sân để gói bánh chưng.

Các nguyên liệu được sắp xếp gọn gàng trên chiếu. Ông nội, bố và mẹ đều đang gói bánh. Tôi ngồi cạnh ông nội để nhờ ông dạy cách gói bánh. Tôi nhìn ông gói một lượt, rồi nghĩa rằng việc gói bánh chưng cũng đơn giản thôi. Nhưng khi thực sự bắt tay vào làm, tôi mới thấy rằng việc gói bánh chưng không hề dễ. Ông nội phải vừa làm, vừa dạy cho tôi. Những chiếc lá dong đã được cắt gọn gàng. Tôi lấy hai chiếc lá xếp vào khuôn theo sự hướng dẫn của ông. Sau đó, lần lượt cho các nguyên liệu là một lớp gạo nếp, đỗ và vài miếng thịt rồi lại tiếp tục phủ một lớp đỗ, gạo nếp lên. Tôi thấy rằng khó nhất vẫn là công đoạn gói bánh, phải gói sao cho chiếc bánh vuông vức mới đạt yêu cầu. Bước cuối cùng là lấy lạt tre buộc lại những cần cẩn thận tránh làm rách lớp lá bên ngoài.

Sau một khoảng thời gian khá lâu, tôi mới gói xong chiếc bánh của mình. Sản phẩm tuy không được đẹp như những chiếc bánh của ông và bố mẹ, nhưng tôi cảm thấy rất hài lòng. Ông nội đã dành cho tôi một lời khen ngợi khiến tôi cảm thấy tự hào vô cùng.
Sau một buổi chiều, những chiếc bánh chưng đã được gói xong, rồi đem đi nấu. Tôi rất háo hức mong chờ thành quả của mình.

Nhờ có trải nghiệm này, em đã có những giây phút vui vẻ, ấm áp bên gia đình. Tết năm nay thật ý nghĩa và đáng nhớ đối với riêng em.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư