Bài thơ "Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ" của Đặng Trần Côn đã thể hiện sâu sắc nỗi đau khổ và cô đơn của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Qua nhân vật người chinh phụ, chúng ta có thể thấy rõ hình ảnh người phụ nữ chịu nhiều thiệt thòi, mất mát trong cảnh chiến tranh. Khi chồng ra trận, người vợ không chỉ đối mặt với nỗi lo lắng về sự an toàn của chồng, mà còn phải gánh chịu sự cô độc kéo dài và nỗi nhớ nhung da diết.
Người phụ nữ không có quyền quyết định cuộc sống của mình, họ phụ thuộc vào người đàn ông trong gia đình. Sự chờ đợi không hồi kết khiến họ mất dần niềm tin và hy vọng vào tương lai. Hình ảnh "gối chiếc màn đơn", "thắp đèn ngồi tựa song thưa" đã lột tả được nỗi cô quạnh tột cùng của người chinh phụ. Bên cạnh đó, ánh sáng của ngọn đèn trong đêm tối cũng không làm giảm bớt sự trống trải và đau khổ mà cô đang trải qua.
Qua tác phẩm, số phận của người phụ nữ trong xã hội xưa hiện lên đầy bi thương và bế tắc. Họ là những nạn nhân thầm lặng của chiến tranh, của những quan niệm xã hội áp đặt lên vai họ những gánh nặng không thể thoát ra.
Chấm nhé thanks you bạn ❤️