Tuy thuộc về hai tác giả, hai thời đại khác nhau, nhưng hai đoạn trích "Lụm còi" của Nguyễn Ngọc Tư và "Từ ngày mẹ chết" của Nam Cao lại có những điểm tương đồng sâu sắc trong việc khắc họa số phận và tâm lý của những đứa trẻ bất hạnh.Điểm tương đồng đầu tiên dễ nhận thấy là cả hai tác phẩm đều tập trung vào hình ảnh những đứa trẻ mồ côi, thiếu thốn tình yêu thương của gia đình. Lụm còi, một cậu bé lang thang, và cậu bé trong "Từ ngày mẹ chết" đều phải sớm đối mặt với sự mất mát to lớn, để lại trong tâm hồn chúng những vết sẹo sâu đậm.Thứ hai, cả hai tác phẩm đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, chân thật để khắc họa tâm lý nhân vật. Những độc thoại nội tâm, những hành động bộc lộ cảm xúc của các nhân vật đều rất chân thực, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm và thấu hiểu.Điểm tương đồng thứ ba là việc tác giả đều sử dụng những chi tiết nhỏ nhặt, những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày để tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống của những đứa trẻ bất hạnh. Những chi tiết này không chỉ giúp ta hình dung rõ nét về hoàn cảnh sống của các nhân vật mà còn gợi lên những cảm xúc sâu xa trong lòng người đọc.Cuối cùng, cả hai tác phẩm đều thể hiện sự trân trọng đối với tình mẫu tử. Mặc dù thiếu vắng tình yêu thương của mẹ, nhưng hình ảnh người mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí của các nhân vật, trở thành một niềm khao khát mãnh liệt.Tóm lại, dù được viết trong những hoàn cảnh khác nhau, nhưng cả "Lụm còi" và "Từ ngày mẹ chết" đều thành công trong việc khắc họa chân thực số phận và tâm lý của những đứa trẻ bất hạnh, đồng thời khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc về tình yêu thương gia đình.